Dương Dịch Hoài không chút do dự, thẳng thừng từ chối. Không ai nợ ai... Chuyện như vậy mà cô cũng nói ra được.
"Trình Túc Vũ... Dương Dịch Hoài thấp giọng gọi tên cô, anh nhìn chằm chằm người con gái trước mặt, sắc mặt vô cùng khó coi.
Một thoáng sau đó, anh tiến lại gần, vòng tay ôm lấy eo thon, ngón tay khế chạm vào cắm, nâng gương mặt xinh đẹp của cô lên, mạnh mẽ ép cô nhìn thẳng vào mình:
"Đừng tùy tiện áp đặt suy nghĩ của em lên người anh"
"Không có em, đúng là anh cảm thấy trống trải, anh cảm thấy không quen... Anh nhớ em, đó không phải là lầm tưởng."
"Anh ghét Phó Thiên Minh là sự thật... Từ lần đầu gặp hắn anh đã thấy ghét...
"Em cười với hắn, em mời hắn đến nhà ăn cơm, ngày ngày đi làm đều chạm mặt hắn... Rõ ràng đó đều là đặc quyền của anh."
"Đêm đó em hỏi anh có phải ghen không?"
"Giờ anh trả lời cho em...
"Ông đây ghen muốn phát điên lên rồi... Từ lúc bước vào nhà đến giờ anh muốn đánh người như thế nào em biết không?"
Dương Dịch Hoài dừng lại một chút, đôi mắt đen láy nhìn thẳng vào đôi mắt đầy cảm xúc hoảng loạn của Trình Túc Vũ, giọng điệu cực kỳ nghiêm túc:
"Trình Túc Vũ... Anh yêu em..."
Nghe xong những lời này, Trình Túc Vũ vẫn không thể tưởng tượng nổi những gì vừa lọt vào tai mình, cô ngơ ngẩn nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của Dương Dịch Hoài. Dáng vẻ anh lúc này rất nghiêm túc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-khong-dong-long/3683367/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.