Dương Dịch Hoài liếc nhìn Phó Thiên Minh, ánh mắt đầy vẻ đắc ý. Trên mặt anh cong lên một nụ cười chế giễu, khoái trá trước vẻ bàng hoàng có mấy phần phẫn nộ của đối phương.
Mặc kệ ánh mắt như muốn "xé" mình ra làm hai của Trình Túc Vũ. Dương Dịch Hoài đứng bật dậy, chẳng chút e dè mà lôi cô vào phòng ngủ, Trình Túc Vũ còn không kịp phản ứng.
Râm
Cánh cửa gỗ nặng nề đập sầm vào tường, tiếng động vang vọng khắp căn phòng. Dương Dịch Hoài nhanh chóng khóa trái, xoay người ép chặt Trình Túc Vũ lên cửa, mạnh mẽ chiếm lấy môi cô.
Trình Túc Vũ bị hôn bất ngờ, hai mắt cô mở to nhìn chằm chằm Dương Dịch Hoài, theo bản năng nghiêng đầu né tránh.
Khó khăn lắm mới lách người sang bên phải được một chút, cô đẩy người Dương Dịch Hoài, khó khăn mở miệng lên tiếng phản kháng: "Ưm... Dương...
Nhưng ngay tại thời khắc môi đào hé mở, đầu lưỡi ướt nóng của Dương Dịch Hoài nhanh chóng tận dụng cơ hội, linh hoạt chui vào bên trong khoang miệng của Trình Túc Vũ, càng hôn càng sâu, quấn lấy môi lưỡi của cô điên cuồng mút mát.
Thần kinh Dương Dịch Hoài gần như tê dại, anh nhớ sự mềm mại, ngọt ngào này đã bao nhiêu ngày không đếm nổi... Anh không muốn buông cô ra, nhưng người trong lòng đã gần như không còn sức lực, hơi thở quẩn quanh chóp mũi anh cũng chậm chạp, yếu ớt.
Dương Dịch Hoài lưu luyến buông lỏng vòng tay đang siết chặt Trình Túc Vũ, môi mỏng chậm chạp rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-khong-dong-long/3681541/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.