"À... Con biết để làm gì chứ!" Bất chợt nghĩ đến mối quan hệ của hai người hiện tại, mẹ Dương lắc đầu ngao ngán. 
Dương Dịch Hoài đã không còn ý chí quan tâm đến thái độ của mẹ Dương, đầu óc anh đã bị thông tin Trình Túc Vũ không còn ở Biệt thự Lâm Giang làm cho tê cứng. 
Dương Dịch Hoài không ngờ để chấm dứt triệt để với anh, đến chuyện dọn ra khỏi nhà cô cũng dám làm. 
Một hồi lâu sau, Dương Dịch Hoài mới nâng mắt nhìn ba mẹ Dương, hàm ý có mấy phần trách móc, khó chịu nói: 
"Con gái một thân một mình đòi ra ở riêng như vậy mà ba mẹ cũng đồng ý." 
Mẹ Dương nhíu mày nhìn Dương Dịch Hoài, thằng nhóc này phản ứng lớn như vậy làm gì chứ? Trong lòng đột nhiên nảy ra nghi vấn, bà thầm cười, nhún vai hờ hững nói: 
"Biết sao được... Con bé nói muốn thuê nhà ở gần công ty, đi làm sẽ thuận tiện hơn... Đỡ vất vả." 
"Ba mẹ mua cho em ấy một chiếc xe là được mà." Dương Dịch Hoài nhanh miệng nói. 
"Con bé không lái xe được." Nhớ đến những chuyện đau lòng trong quá khứ, mẹ Dương vừa thương cảm, vừa bất lực trả lời anh. 
Câu nói của mẹ Dương như một quả bom nổ tung trong đầu Dương Dịch Hoài, Trình Túc Vũ không lái xe được là sao? Có điều gì về cô mà anh không biết? Đầu óc Dương Dịch Hoài rối như một mớ bòng bong. Anh nhíu mày, nghi hoặc hỏi lại bà: 
"Là sao?" 
Mẹ Dương híp mắt nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-khong-dong-long/3679816/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.