"Dương Dịch Hoài!" Trình Túc Vũ gắn giọng, đôi mắt nảy lửa. Cô giơ tay, một cái tát như trời giáng xuống má phải của anh. "Anh được phép đi gặp người yêu cũ, còn tôi thì ngay cả bạn học cũng không được gặp sao?"
Dương Dịch Hoài đưa tay lên sờ má mình, nơi vẫn còn cảm giác rát bỏng, anh nhếch miệng cười cười, ánh mắt đảo qua Trình Túc Vũ:
"Trình Túc Vũ..." Giọng anh trầm xuống, chứa đầy sự mỉa mai, "Hôn nhân này là cô lựa chọn... Cô phải có trách nhiệm với nó."
Trình Túc Vũ tức đến nổi cười thành tiếng, cô nheo mắt nhìn anh, khinh khỉnh nói:
"Anh làm như tôi thèm cưới anh đến phát điên vậy..."
"Không phải à?" Dương Dịch Hoài nghe thấy lời này của cô chỉ cười nhạt, ánh mắt chế giễu.
Nhìn vào mắt Dương Dịch Hoài, Trình Túc Vũ biết trong đầu anh đang nghĩ đến chuyện gì.
Trình Túc Vũ nhìn thẳng vào mắt Dương Dịch Hoài, ánh mắt cô đã trở nên mệt mỏi:
"Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, tôi không hề bỏ thuốc anh. Muốn tin hay không là việc của anh." Giọng cô lạnh lùng, không còn chút ấm áp nào.
Dương Dịch Hoài bất giác khựng người, đáy mắt anh có phần dao động, chẳng biết như thế nào nhưng Dương Dịch Hoài hiện tại không muốn nghe Trình Túc Vũ nói những lời này, anh ghét sự phủ nhận của cô, không phải vì anh không tin cô mà là vì một lý do nào đó chính anh cũng không giải thích được.
Những cảm xúc trong lòng nhanh chóng bị Dương Dịch Hoài gạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-khong-dong-long/3675812/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.