Đầu dây bên kia ngắt kết nối, thấy Dương Dịch Hoài đã buông điện thoại xuống, Trình Túc Vũ mới dám nhỏ giọng lên tiếng hỏi:
"Chuyện gì vậy?"
Dương Dịch Hoài nhìn cô nhàn nhạt nói: "Mẹ nói dẫn cô đi mua nhẫn cưới..."
Khi nghe Dương Dịch Hoài nói như vậy, ban đầu Trình Túc Vũ còn kinh ngạc mở to mt nhìn anh, trong đáy mắt không giấu nối ý cười.
Nhưng chẳng mấy chốc, Trình Túc Vũ lại rơi vào trạng thái hụt hẫng, cô nhìn khuôn mặt không cảm xúc của
Dương Dịch Hoài lại nhớ đến chuyện lúc trước anh tận lực phản đối cuộc hôn nhân này, nay mẹ lại bắt anh đưa cô đi mua nhẫn cưới, Trình Túc Vũ nghĩ liệu anh có nghĩ là do cô đề xuất với mẹ nên trong lòng khó chịu hay không?
Mọi cảm xúc vui buồn thể hiện trên khuôn mặt của Trình Túc Vũ đều bị Dương Dịch Hoài thu vào tầm mắt. Anh biết cô đang lo lắng điều gì, chính anh cũng cảm thấy không hiểu được bản thân mình, nếu là mấy ngày trước mẹ
Dương bắt anh làm chuyện này anh sẽ ầm ĩ không nghe theo, nhưng hôm nay khi nhìn Trình Túc Vũ nằm trong lòng mình anh lại không suy nghĩ gì mà đồng ý với bà.
Kính cong...
Tiếng chuông cửa vang lên, cả hai theo phản xạ nhìn về phía cửa lớn, khẳng định là đồ ăn đã được ship tới,
Dương Dịch Hoài nhẹ nhàng đặt hai chân của Trình Túc Vũ sang bên cạnh rồi mới đứng dậy, trước khi rời đi anh còn xoa đầu cô, nhẹ giọng nói:
"Ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-khong-dong-long/3675641/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.