Chưa để Diệp Thành kịp trả lời, Trình Túc Vũ đã cầm lấy túi xách của mình, cô rời đi rất gấp gáp gần như là chạy ra khỏi nhà.
Cạch
Tiếng cửa gỗ nặng nề khép lại, căn nhà nhỏ vừa nãy còn náo loạn ầm ĩ giờ chỉ còn lại hai người đàn ông mang tâm trạng rối bời đứng như trời trồng bên cạnh chiếc bàn ăn chưa từng có người động đũa.
Diệp Thành quay sang nhìn Dương Dịch Hoài chằm chằm, ngữ khí vô cùng khó chịu, bất mãn nói:
"Này Dương Dịch Hoài... Tao thấy mày điên đủ lâu rồi đó."
Dương Dịch Hoài không nhìn Diệp Thành, anh vừa rút một tờ khăn giấy phủi lên vết bẩn trên áo mình vừa cao giọng nói:
"Là cô ta tính kế tao... Mày không thấy sao hả?"
"Em ấy muốn tính kế mày hay muốn làm gì mày đã làm từ lâu rồi... Không cần đợi tới bây giờ đâu."
Lời này của Diệp Thành làm cho nhận định của Dương Dịch Hoài có phần xao động, Diệp Thành nói đúng, 15 tuổi Trình Túc Vũ đã bày tỏ tình cảm với anh, 18 tuổi cô gần như quấn lấy anh không buông, 7 năm qua, nếu Trình Túc Vũ muốn, Dương Dịch Hoài có khi còn bị đi tù vì cô chưa thành niên cần gì phải đợi tới ngày hôm nay. Nhưng vì cái tôi cao hơn cái đầu của mình, Dương Dịch Hoài vẫn anh gạt đi những suy nghĩ trong lòng, lảng tránh ánh mắt của Diệp Thành, gần như khẳng định nói:
"Vì Tô Tịch Nhan trở về... Vì cảm thấy nguy cơ."
"Tao khinh..." Diệp Thành lớn tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-khong-dong-long/3675165/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.