Dương Dịch Hoài không nói gì, chỉ ngước mắt khinh khỉnh nhìn anh, như kiểu, đúng vậy, ông đây đang khinh thường mày, khiến Diệp Thành tức muốn thổ huyết. Anh nhớ lại, mấy dấu vết ẩn hiện trên cổ của Trình Túc Vũ lúc nãy, dù là đã được che đi, nhưng với người có kinh nghiệm dày dặn như anh, liếc một cái là đã nhận ra.
Diệp Thành nhìn Dương Dịch Hoài, nhếch miệng cười một cái, giả vờ thở dài, ngữ khí trêu đùa:
"Haizzzz... Tiểu Vũ cũng lớn rồi... Lại xinh đẹp như vậy, thử hỏi không biết có bạn trai chưa?"
Dương Dịch Hoài nghe thấy lời này, anh liếc Diệp Thành một cái, nhàn nhạt trả lời: "Chưa."
"Em ấy cũng theo đuổi mày lâu như vậy rồi... Không có chút cảm giác nào sao?"
Dương Dịch Hoài bất giác khựng lại, thân thể rạo rực, nóng bỏng đêm qua, đôi môi khiến anh đắm đuối không muốn dứt ra, nhưng Dương Dịch Hoài cho đó chỉ là phản ứng sinh lý bình thường của đàn ông, anh không nhìn Diệp Thành, chỉ lạnh lùng đáp: "Không!"
Vì muốn lấy lòng của Trình Túc Vũ, người không thích nhiều chuyện như Diệp Thành cũng có thể đi thăm dò tâm ý của Dương Dịch Hoài giúp cô vài câu, Diệp Thành từ nhỏ đã chơi thân với Dương Dịch Hoài, nét mặt, ngữ khí của anh thay đổi không phải Diệp Thành không nhận ra. Khi Dương Dịch Hoài trả lời câu hỏi của Diệp Thành đã có vài giây do dự, khoé môi Diệp Thành hơi cong nhẹ, thằng bạn này của anh vẫn cứng miệng như vậy, anh đang đợi một ngày chứng kiến Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-khong-dong-long/3675153/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.