Năm năm sau.
Thủ đổ Berlin, Đức.
Năm năm trước, Hạ Kiều chân ướt chân ráo đặt chân đến Đức. Dựa vào mối quan hệ của anh trai Hạ Tuân đang sinh sống tại Đức kiếm được một công việc thu nhập ổn định. Ngày qua ngày, Hạ Kiều đi làm, sau đó trở về ngồi nhà nhỏ được Hạ Tuân mua cho.
Thẳng cho đến khi Hạ Kiều phát hiện bản thân mang thai.
Khi vừa biết tin, Hạ Kiều kích động đến mức muốn phá thai.
Máu mủ của người đàn ông kia, cô không muốn giữ lại.
Nhưng sau khi được Hạ Tuân làm công tác tư tưởng, đả thông suy nghĩ, Hạ Kiều lại hận không thể tự tát vào mắt mình mấy cái cho nhớ.
Cho dù cô không muốn dính líu đến Thiệu Phong, nhưng đứa nhỏ là con cô, nó cũng mang dòng máu của cô cơ mà.
Tình yêu của cô đặt sai người, người sai là cô.
Chẳng có lý do để con cô chịu tội thay.
Hạ Kiều quyết định sinh đứa nhỏ, làm một bà mẹ đơn thân cực phẩm, ngày ngày đi làm, về nhà, chăm con, chăm sóc gia đình.
...
"Hạ Tiểu Kiều, mẹ đi làm về trễ 15 phút 27 giây. Mẹ đã đi đâu? Thành thực khai báo sẽ được hưởng sự khoan hồng của con!"
Hạ Kiều cúi đầu nhìn nhóc con chỉ cao đến hông mình. Cô bật cười thành tiếng, cúi xuống ôm Hạ Hoài lên, vừa đi vừa thanh minh cho mình.
"Mẹ có làm gì đâu. Hôm nay về trễ là do tắc đường đấy chứ."
"Mẹ đừng có nói điêu, mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-dung-dan-truoc-em/2872733/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.