Lăn lộn một đêm trên giường, Hạ Kiều kiệt sức thiếp đi lúc nào không hay. Tinh lực để dành năm năm còn chưa phát tiết xong, Thiệu Phong cũng không dám làm bậy.
Hắn đưa Hạ Kiều vào nhà tắm, giúp cô tẩy rửa cơ thể, sau đó lại đem cô lên giường, đắp chăn thật cẩn thận. Xong xuôi, Thiệu Phong lần nữa bước vào phòng tắm.
Không bao lâu sau, tiếng nước chảy cùng tiếng thở dốc nặng nề của người đàn ông vang lên khiến người khác phải đỏ mặt.
Đêm hôm đó, Thiệu Phong không ngủ trên giường cùng Hạ Kiều. Hắn biết đêm nay mình đã chạm đến giới hạn của cô, cho nên cũng tự giác ra ghế sofa ngủ.
Trước khi rời đi, hắn quyến luyến đặt lên trán cô một nụ hôn. Giọng nói trầm thấp, khàn khàn, đầy từ tính vang lên trong không gian tĩnh lặng.
"Gute Nacht." (*)
(*) : Chúc ngủ ngon trong tiếng Đức.
...
"Ưm..."
Ánh nắng hình rẻ quạt hắt lên song cửa, nhẹ nhàng hôn lên mái tóc Hạ Kiều. Mí mắt nặng trĩu chậm rãi mở ra, cô nheo mắt ngồi ngẩn ngơ trên giường.
Đêm hoan lạc tối qua tựa như một thước phim dài tập, chạy dọc trong đầu óc Hạ Kiều.
Hạ Kiều rũ mắt, nhếch khóe môi cười khổ một tiếng. Đã tự hứa với bản thân sẽ không tiếp tục phạm sai lầm, nhưng cô lại tự phá vỡ lời hứa đó.
Đêm qua, cô phóng túng như vậy, chắc hẳn Thiệu Phong đã cảm thấy cô ghê tởm. Có lẽ, hắn đã rời đi rồi cũng nên.
Hạ Kiều cười như không cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-dung-dan-truoc-em/2872715/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.