Sau lần thăm bệnh đấy, cha Hạ mặt nặng mày nhẹ bắt Hạ Kiều làm thủ tục xuất viện, còn bắt cô không được bén mảng đến gần Thiệu Phong. Để cha nguôi giận, Hạ Kiều răm rắp nghe theo.
Vài ngày sau khi ở Đức, vì tính chất công việc mà cha mẹ Hạ phải bay về nước trong đêm, không kịp chào tạm biệt con cái.
Cha Hạ tính không bằng trời tính. Ngay sau khi ông bay về nước, Thiệu Phong hay tin đã lập tức làm thủ tục xuất viện, chạy thẳng về nhà. Mấy ngày này hắn đã mất sạch kiên nhẫn chôn chân ở bệnh viện. Thiệu Phong không dám về nhà, sợ cha Hạ biết Hạ Kiều và hắn là hàng xóm cách vách sẽ bắt cô chuyển nhà. Lúc đó, người khổ sẽ là hắn.
Sáng sớm hôm sau, Thiệu Phong đã chạy sang gọi cửa nhà Hạ Kiều. Không bao lâu sau thì cửa mở. Hạ Kiều mặc bộ đồ ngủ màu đen tuyền, làm nổi bật làn da trắng nõn. Hai cúc áo phía trên không cài, cổ áo tễ xuống, để lộ xương quai xanh gợi cảm.
Thiệu Phong nhìn mà trong lòng rộn ràng. Hắn thở hắt một hơi, con ngươi tối đen như mực, cất giọng trầm khàn: "Em đang quyến rũ anh?"
Hạ Kiều lạnh mặt nhướn mày, cẩn thận cài lại cúc áo, vứt chổi sang một bên rồi mới lấy điện thoại giơ lên trước mặt Thiệu Phong: "Anh có biết bây giờ là mấy giờ không? Bốn giờ sáng! Anh đến vào giờ này, tôi còn nghĩ anh là thằng trộm ngu ngốc nào đó đấy."
Sáng sớm tinh mơ đến nhà người khác, khả năng cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-dung-dan-truoc-em/2872689/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.