Bình thường tôi vốn là đứa lanh lẹ bướng bỉnh chẳng kém ai, nhưng mà khi biết tình cảm anh Quân dành cho mình thì mỗi lần đứng trước anh anh luôn làm tôi bất ngờ đến ngây người như vậy. Nó giống như tôi không thể tin nổi một người lạnh lùng nghiêm túc bỗng chốc như biến thành con người khác, vui vẻ, dí dỏm và luôn tạo cho tôi những bất ngờ không lường trước được.
Mà cũng chẳng cần tôi đồng ý, anh Quân đã ghé đầu xuống cắn vào kẹo bông gòn, sau đó gật gù:
– Rất ngon. Em cũng ăn đi..
Anh cầm tay tôi đưa kẹo bông gòn vào miệng, sau đó một tay kia cầm bong bóng cho tôi, một tay nắm tay tôi không rời một phút. Chúng tôi đi thêm một đoạn ngắn thì thấy có hai chú hề đang biểu diễn nên đứng lại xem. Mọi người vừa coi vừa vỗ tay, khi họ biểu diễn xong nhiều bạn còn xin chụp ảnh cùng chú hề, anh Quân quay sang hỏi tôi:
– Chụp hình vậy để làm gì?
Tôi phì cười:
– Để đăng lên mạng ấy. Anh không biết à?
– Không. Đăng làm gì?
– Ừm đăng cho vui thôi.
– Cũng rảnh nhỉ.
– Em thấy vui mà.
– Em thích không?
– Có.
Tôi gật đầu xong thì anh Quân nghĩ nghĩ mấy giây rồi cũng kéo tôi về phía mấy chú hề mà móc điện thoại ra xin chụp ảnh cùng. Tôi tròn mắt vì đó giờ anh Quân ghét nhất là chụp ảnh, bây giờ chỉ vì một câu nói “Có” của tôi mà sẵn sàng làm điều mình không thích. Khoảnh khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-de-mat-anh/2572724/chuong-16.html