Nào ngờ người bất ngờ lại chính là bản thân tôi.
Đến bệnh viện, tôi gọi cho Kiệt lần nữa nhưng mà vẫn không liên lạc được, anh em tôi đành tự đi vào tìm mẹ Kiệt xem bà đang ở phòng nào. Đi mất một lúc thì tôi cũng nhìn thấy chị Thơm và mẹ Kiệt, tôi chỉ anh Quân:
– Đây nè anh, mẹ anh Kiệt kìa.
Tôi đẩy cửa phòng đi vào, nhìn thấy chúng tôi chị Thơm và mẹ Kiệt bất ngờ đến nhìn tôi trân trân tầm chục giây chị Thơm mới lắp bắp:
– Chi.. em đi đâu vậy?
– Em xuống thăm mẹ.
– Sao em không nói trước?
– Em có gọi cho anh Kiệt nhưng không được, anh Kiệt đi đâu rồi chị?
– À nó .. nó đi công chuyện rồi.
– Công chuyện, công chuyện gì vậy chị?
– À chuyện…
Lúc này mẹ của Kiệt vọt miệng hỏi:
– Chi.. con xuống với ai vậy, cậu này là..?
Tôi liền giới thiệu anh Quân cho mẹ và chị Thơm biết, anh Quân đặt túi quà lên bàn, chào hai người họ một câu. Chị Thơm vội vàng kéo ghế cho anh em tôi ngồi. Mẹ Kiệt mới nói Kiệt nghe nói có ông thầy thuốc nam trị ung thư hay lắm nên đi tìm ông ấy bốc thuốc, tôi thấy lạ bèn hỏi:
– Ủa mẹ đang điều trị tại đây sao còn uống thuốc nam làm gì?
– Do có người quen giới thiệu có quen ông thầy kia giỏi lắm, người ta bị giai đoạn cuối nhưng uống thuốc của ông ấy mà sống thêm cả chục năm nữa, rồi có người yếu quá bác sĩ trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-de-mat-anh/2572706/chuong-8.html