Tống Minh tắt máy, biểu tình không quá tốt. Vì gần một tháng không đi làm, công ty lúc trước đã cách chức hắn rồi, mà Tống Minh gọi điện cho xếp khi trước, xếp trực tiếp nói với hắn vị trí của hắn đã có người thay thế. Tống Minh cũng không thể nói gì hơn, chung quy hắn biến mất lâu như vậy, vô tăm vô tích, kết cục này hắn đã nghĩ đến, may thay hắn đi làm cũng đã vài năm, năng lực cũng không tệ, nên có thể tìm một công việc khác. Có điều, sau khi gọi điện tới mấy công ty lúc trước muốn chiêu ngộ hắn, đều bị uyển chuyển từ chối, nguyên nhân chính là hắn trở thành Omega... hắn hiện tại đã không muốn nghĩ có bao nhiêu người quen hắn biết hắn trở thành Omega rồi... Hắn đã không phải là thành phần Beta lực lượng chính của xã hội khi trước, mà trở thành Omega phần lớn các công ty không muốn tiếp nhận, tóm lại cho dù năng lực có mạnh đến đâu, Omega vẫn khó tìm việc hơn Beta rất nhiều. " Minh, thân thể của anh còn chưa khỏe, cứ ở nhà nghỉ ngơi nhiều một chút, em nuôi anh được không." Kiều Ân ở bên cạnh thử thăm dò ôm lấy eo Tống Minh, Tống Minh mấy ngày nay bị Kiều Ân nhiều lần quấy rầy, bây giờ vì đang nghĩ ngợi cũng không đẩy Kiều Ân ra. Kiều Ân ôm lấy eo Tống Minh, hai tay nhẹ nhàng khó phát hiện xoa lấy cái bụng bằng phẳng của Tống Minh, giống như sờ cái gì đó... Tống Minh bị hơi thở quen thuộc bao lấy, dưới bụng bị lòng bàn tay xoa đến âm ấm... sắc mặt hắn bất giác ôn hòa hơn chút... " Ai thèm cậu nuôi tôi chứ, cậu làm tốt công việc của mình là được rồi, còn nữa... bây giờ là tôi đang nuôi cậu, mỗi ngày đều ăn của tôi, ở nhà tôi, "em trai " Kiều Ân của tôi ạ..." Tống Minh cố ý đè nặng giọng nói vào hai từ đầu. Cằm Kiều Ân đặt trên hõm cổ Tống Minh, giống như làm nũng cọ xát, hơi thở trên môi thổi vào bên tai Tống Minh, Tống Minh giống như có chút mất kiên nhẫn nghiêng đầu, nhưng cảm nhận được môi Kiều Ân như có như không ma xát lên da thịt sau tai hắn... Nơi bị bao vây bởi hơi thở nóng bỏng, lập tức chuyền đến cảm giác tê dại, không thể không thừa nhận, rất thoải mái...Loại cảm giác dễ chịu này khiến Tống Minh muốn thuận thế nằm vào trong lòng Kiều Ân... hoặc là quay lại hôn Kiều Ân một cái... Hoóc môn của Kiều Ân thật sự bùng nổ rồi... nếu là người khác, không phải hắn, thật sự đã làm như vậy rồi. Có điều Tống Minh chỉ là nghĩ như vậy, ngồi thẳng người, đem thanh niên phía sau giống như cao da chó dính trên người hắn đẩy ra. " Cậu muốn nuôi anh á, vậy mau đi làm việc đi, đừng có ngày nào cũng nằm dài ở nhà." Tống Minh bình tĩnh nói xong liền tiếp tục lướt web xem bài tuyển dụng. Kiều Ân da mặt dày tiếp tục dán tới, lần nữa ôm lấy eo Tống Minh, thấp giọng nói bên tai hắn. " Minh, thân thể anh còn chưa hồi phục, em muốn ở nhà chăm sóc anh..." Thân thể anh đây khỏe rồi, cậu yên tâm đi, cậu cùng tôi ngốc ở nhà cũng hơn tuần rồi, cậu không phiền nhưng tôi thấy phiền." Tống Minh liên tục uống thuốc bồi bổ thân thể Kiều Ân sắc trong một tuần, cơ thể sớm đã tốt lên, hắn thậm chí cảm thấy, bổ đến hơi quá rồi, khiến hắn cảm thấy hỏa khí của hắn càng lớn... Thanh niên phía sau không nói gì... Qua một lúc lâu mới mở miệng nói, " được rồi... nhưng anh phải đáp ứng em, cho dù anh đi đâu cũng nhất định phải nói với em... hoặc là để vệ sĩ đi cùng, nếu không em sẽ lo lắng..." " Ừm, biết rồi, mau tới công ty đi." Tống Minh mở miệng đuổi người. Nhưng mà người phía sau giống như không nỡ buông hắn ra, ngược lại ôm càng chặt, cùng lúc hơi thở nóng bỏng phun lên sau gáy hắn, trên tuyến thể mẫn cảm kia... Tống Minh bị cỗ hơi thở kia làm cho chỉ muốn trốn đi, nhưng lại thoáng cảm nhận được đôi môi lạnh lẽo, mạnh mẽ hôn lên tuyến thể của hắn. Cảm giác tê dại kì lạ lập tức từ tuyến thể truyền khắp toàn thân, da đầu Tống Minh cũng phát run... " Kiều Ân, thằng oắt này, buông ra..." Sau một trận gà bay chó sủa, trên khuôn mặt anh tuấn của Kiều Ân đều là vẻ mặt không tình nguyện, đi thay quần áo, cuối cùng mặc xong âu phục còn bắt Tống Minh thắt cà vạt cho. Đầu tóc vàng của Kiều Ân được cậu vuốt keo đều ngoan ngoãn vào nếp, lộ ra cái trán trắng nõn, hiện ra ngũ quan góc cạnh lại thâm thúy, hai con mắt màu lam giống như con suối xanh biếc lấp lánh phản quang, nhìn chăm chăm Tống Minh có chút không kiên nhẫn lại không thể không thắt cà vạt giúp cậu. Khi thắt cà vạt Kiều Ân như có như không nhắc lại yêu cầu với Tống Minh. " Minh, anh hiện tại vẫn là không nên ra ngoài... mấy hôm trước em có nói với anh, lúc trước anh không ở nhà vẫn luôn có người tìm anh, mấy người kia không phải người tốt lành gì... anh nếu như một mình ra ngoài, em sợ không có cách nào bảo vệ anh..." Tống Minh nâng mắt nhìn Kiều Ân một cái, thưởng thức ngũ quan thâm thúy hoàn mỹ của Kiều Ân, " Ừm, biết rồi, hôm nay tôi muốn dọn dẹp nhà cửa không ra ngoài." Mấy ngày trước, Kiều Ân đã nói với Tống Minh chuyện này, nói khi hắn không ở đây đã có một nhóm người đến tìm hắn, Tống Minh nghĩ tới đầu tiên là nhóm người đuổi giết hắn lúc trước tìm tới cửa rồi, bị Kiều Ân đụng phải, nghĩ đến nhóm người kia lúc đầu muốn giết hắn, hắn lập tức hỏi nhóm người kia có làm khó Kiều Ân không. Sắc mặt Kiều Ân không quá tốt, ấp a ấp úng, cuối cùng dưới sự ép hỏi của hắn, nói có... nhưng bị vệ sĩ của Kiều Ân ngăn lại, hơn nữa đối tác hợp tác ở đây của Kiều Ân nghe nói chuyện này cũng phái người bảo vệ cậu, có điều sau khi những người kia đến đây không tìm thấy Tống Minh cũng không đến nữa. Tống Minh nghe xong thở phào một hơi, mặc dù không biết những người kia tại sao lại không tiếp tục tìm hắn nữa, nhưng hắn hiện tại thật sự không dám một mình ra ngoài giống khi trước đi quán bar, hay những nơi như vậy nữa. Hắn cũng không định đi " chơi" nữa... hắn đã xem tin nhắn của mấy Beta hồ bằng cẩu hữu trong bar của hắn gửi, đều là hỏi hắn thật sự biến thành Omega thật à... Trong đó có người thân với hắn nhất, cũng không có liêm xỉ nhất Lưu Giáo Sâm cũng thật quá đáng, liên tiếp ném cho hắn mấy câu, đều là khi hắn có nhu cầu thì đi tìm gã, gã nhất định sẽ thỏa mãn hắn... còn có loại lời nói, cậu biến thành Omega rồi, không để các anh em sướng tí... Thật là CMN... Tống Minh một tin cũng không rep, kéo đen toàn bộ. Thắt xong cà vạt cho Kiều Ân, Tống Minh nhìn bộ dáng mặc tây trang đeo giầy da của Kiều Ân, hoàn toàn giống như biến thành người khác, Cảm thấy đẹp trai thành thục, so với bộ dáng bình thường luôn làm nũng với hắn có khác biệt rất lớn. Có điều Tống Minh rất thưởng thức bộ dáng hiện tại của Kiều Ân... Sau khi thắt xong cà vạt, Tống minh đột nhiên gợi lên cảm giác muốn trêu đùa, Tay hắn thuận theo cổ Kiều Ân chậm rãi trượt xuống, giống như đùa giỡn nắm cằm Kiều Ân. " Chàng trai, rất đẹp trai nha, cười với ca ca một cái nào." Vì chiều cao khác biệt Kiều Ân cao 1m9 so với Tống Minh 1m83 thì cao hơn nửa cái đầu, đối với Apha làm động tác này Tống Minh cũng cảm giác có chút không thoải mái... Vì bình thường hắn đều là cao cao tại thượng nhìn xuống tiểu B, mà hiện tại... hắn còn phải ngẩng đầu nhìn Kiều Ân... Trong mắt Kiều Ân hiện ra thần sắc kinh hỷ, hai tay trực tiếp ôm lấy eo Tống Minh, Tống Minh bị Kiều Ân dùng lực trong nháy mắt bị ôm chặt lấy, hai người chặt chẽ dán cùng một chỗ. ||||| Truyện đề cử: Dụ Tình: Lời Mời Của Boss Thần Bí ||||| Đồng thời thanh niên đẹp trai ngoại quốc lộ ra nụ cười lóa mắt, nhẹ nhàng cúi đầu, nhanh nhẹ nhắm trúng môi Tống Minh rồi mạnh mẽ hôn lên. " Hưm..." Tống Minh hoàn toàn không liệu trước Kiều Ân sẽ nhiệt tình đến mức này, cũng không nghĩ đến Kiều Ân dám cưỡng hôn hắn. Hai tay Tống Minh dùng sức đẩy vai Kiều Ân, nhưng khí lực của Alpha rất lớn, đồng thời tin tức tố Alpha cũng trào ra, áp chế Tống Minh khiến hắn không thể kháng cự. " Buông... Buông ra..." Bị Alpha nhiệt tình hôn mút lấy môi cùng đầu lưỡi, Tống Minh phát ra âm thanh mơ hồ không rõ. Nhưng Alpha không chỉ không buông ra, ngược lại đem Tống Minh áp lên bức tường bên ngoài huyền quan, hôn đến càng kịch liệt, giống như muốn đem Tống Minh nuốt xuống, hai tay ôm eo Tống Minh cũng di chuyển đến bờ mông cong được che lấp bởi chiếc quần đùi rộng rãi của hắn. " Ưm..." Tông Minh cảm nhận được, tâm giãy dụa nhưng Omega bị nước bọt tràn ngập tin tức tố Alpha kích thích, Kiều Ân cực kì cường thế gần như không thể kháng cự, đem tay thuận theo mép quần đùi trượt vào, thịt dán thịt trực tiếp dùng tay bóp lấy thịt mềm hai cánh mông tròn vểnh kia. Thân thể cao lớn áp trên người, bàn tay Kiều Ân khiến thân thể Tống Minh nháy mắt mềm nhũn, thần trí gần như tan rã nghênh hợp với Kiều Ân. Kỳ phát tình chấm dứt đến nay đã gần mười ngày không có làm, hơn nữa Kiều Ân ngày nào cũng cho hắn uống thuốc bồi bổ thân thể, khiến Tống Minh bị Kiều Ân vừa hôn vừa sờ cả người bốc hỏa, càng đừng nói Tin tức Tố của Kiều Ân điên cuồng giống như muốn kích thích bản năng Omega của Tống Minh. " Không... Không được..." Tia lí trí còn lại của Tống Minh giãy dụa, hắn có thể cảm nhận được ngón tay Kiều Ân đã muốn di chuyển đến huyệt khẩu sắp ướt nhẹp của hắn, lập tức sẽ đâm vào... Tống Minh trong hỗn loạn hung hăng cắn xuống đầu lưỡi đang du đãng trong miệng hắn... Kiều Ân dừng lại động tác, vị máu rỉ sắt lan tràn trong miệng hai người, cùng lúc đó Tống Minh nhìn thấy hai mắt Kiều Ân tràn ngập dục vọng điên cuồng che kín tơ máu lộ ra ánh mắt cực kì bất mãn...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]