Tống Minh chân bị tay trói chặt còn bị tên cao to ngoại quốc lôi lôi kéo kéo, kéo ra cổ áo sau gáy, mạnh bạo ném xuống nền xi măng cứng ngắc.
" Phi!" Tống Minh quỳ ngồi lên nền đất, trong miệng nhổ ra một ngụm máu, khóe mắt đỏ ngầu, ánh mắt hung dữ nhìn tên vạng vỡ cùng tên nam nhân cường tráng đang lõa thể thân trên ở phía trước.
" Robin, mày cũng hơi quá đáng rồi, sao lại có thể đánh thương khuôn mặt mềm mại của Omega chứ." nam nhân ngại quốc tóc trắng từ trên cao nhìn xuống Tống Minh trên nền đất, Tống Minh cũng hung hăng trừng người trước mặt.
Nam nhân trước mặt nửa thân trên cơ bắp rắn chắc trần trụi phập phồng lên xuống, hình xăm trước ngực bị che khất bây giờ mới có thể thấy hết, đó là hình xăm đầu của bộ xương khô to.
Nam nhân tóc trắng hứng thú nhìn một lúc lâu, cúi người xuống, ý đồ muốn nắm cằm Tống Minh lên để xem tình trạng vết thương trên má.
Con Ngươi Tống Minh lóe lên ánh mắt hung ác, nhìn nam nhân tóc trắng đưa tay qua, há miệng cắn vào.
Nam nhân nhận ra động tác của hắn, con ngươi màu xám lóe lên một tia trêu tức, trực tiếp nhanh nhẹn nắm lấy má Tống Minh.
" Shit! Làm gì! Tên omega này tại sao không cắn mày, cắn tay lão tử bị thương rồi." Robin mặt khó chịu nâng tay bị cắn chảy máu lên. Chỗ giữa ngón trỏ và ngón cái có hai lỗ máu sâu hút, rớm máu, vốn dĩ gã muốn nhìn một chút mà lại trên người Omega ngang ngược này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-dau-hieu/374014/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.