Edit: Khoai Lang 
Tống Minh làm bộ trấn định liếc mắt nhìn sắc mặt trắng bệch của Kiều Ân, "Tưởng cái gì...Ở trong nước, thuốc tránh thai của Omega rất khó mua, như thế nào ta có khả năng..... Này chính là thuốc tăng cường miễn dịch thôi! Đoạn thời gian trước ta bị cảm mạo, bác sĩ kê cho ta!" 
Mặt Kiều Ân vẫn trắng bệch, buông xuống mắt xuống, lông mi run rẩy, cậu nhìn lọ thuốc trong tay. 
"Được rồi được rồi... Ta muốn đi ngủ, mau cất lại cho ta đi, sau còn muốn ăn cơm." Tống Minh nói dối có chút mất tự nhiên xoay người, lấy chăn che mặt. 
"Còn có... Kiều Ân, sự tình mấy ngày hôm trước... Ta thực cảm tạ ngươi trợ giúp ta... Nhưng là, ta hy vọng ngươi tốt nhất quên đi... Làm như không phát sinh việc gì." 
Thanh âm Tống Minh có chút do dự, có thể tưởng tượng đến hắn biết chắc là Kiều Ân không thể tiếp thu, còn không bằng sớm nói rõ ràng một chút, "Đương nhiên... Nếu ngươi không thể quên được, vậy coi nó như một đoạn ước pháo bình thường đi...." 
"Trong lòng ta, ngươi vĩnh viễn, đều là đệ đệ của ta... Kiều Ân..." 
Nhưng qua nửa ngày, Kiều Ân phía sau không có động tĩnh. 
Tống Minh cách chăn dùng chân đá Kiều Ân, " Ai, tiểu huynh đệ, mau cất đồ lại đi, sau đó đi ngủ! Đương nhiên! Ngươi đi ngủ ở phòng khác!_!" 
Một lát sau, mới truyền đến giọng nói có chút khàn khàn, nhưng mang theo nghi ngờ. 
"Tống Minh... Cứ như vậy, ngươi vẫn không nguyện ý ở cùng ta một chỗ..." 
Kiều Ân nắm chặt đồ trong tay, khóe miệng gợi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-dau-hieu/373995/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.