Sáng hôm sau.
Cô thức dậy rất sớm để đi mua đồ chút nữa đi tới chùa.
Quản gia Phương từ bệnh viện về thấy cô dậy sớm chuẩn bị nhiều đồ như vậy thì có chút bất ngờ.
-" Thiếu phu nhân, con chuẩn bị nhiều đồ như vậy chút nữa định đi đâu sao?"
Cô thở dài một hơi, rồi nhìn vào quản gia Phương.
-" Con muốn đi chùa cầu bình an. Dì xem giúp con chuẩn bị đồ như thế này đã được chưa dì."
Quản gia Phương thấy cô như vậy thì cười lên đi ra xem đống đồ của cô chuẩn bị, phải nói nó quá đủ chứ không phải là đủ đâu. Bà gật đầu coi như là đủ rồi. Bà cảm thấy Thanh Tuyết Lan thật may mắn khi có cô con dâu lo chu toàn như vậy.
Bà phải thông báo cho Thanh Tuyết Lan mới được. Không chừng bà ấy lại đi cùng cô thì sao.
Biết được mình chuẩn bị đầy đủ đồ rồi thì cô yên tâm đi lên phòng thay một bộ quần áo lịch sự thoải mái, cô búi tóc cao lên nhìn rất trẻ trung.
Cô thay quần áo xong bước xuống thấy Doãn Trí Cường đang thắt cà vạt mà cáu kỉnh.
-" Chết tiệt! tại sao hôm nay lại không thắt được vậy chứ."
Cô tò mò nên quay lại, lúc xuống thì thấy anh loay hoay với chiếc cà vạt, thắt mãi mà không vừa ý. Nhìn anh cau có mặt mày cô đành mở lòng tốt của mình mà lên tiếng.
-" Để tôi làm cho. Nhìn anh làm tôi sợ chiếc cà vạt này hỏng mất quá."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-danh-mat-em/2656344/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.