Lâm Yên Nhiên khó nhọc xoay người, cả người cô mềm nhũn ra. Quả thật chưa bao giờ vô ngủ một mạch kéo dài đến 2-3 tiếng như thế này.
Cô uể oải ngồi dậy nhìn xung quanh. Bên ngoài trời vẫn tối đen như mực, nhìn đồng hồ thì bây giờ đã gần 3 giờ sáng rồi.
Lúc này bụng cô bắt đầu réo lên một tiếng. Vì tối qua cô nôn hết những gì đã ăn ra rồi và vẫn chưa có gì bỏ bụng sau đó nên bây giờ cô rất đói. Đã lâu rồi cô chưa có ăn đêm nên quyết định hôm nay phải ăn đêm một bữa cho đã. Mỗi khi cô ăn đêm hay đồ ngọt vào buổi tối thì chắc chắn rằng cô có tâm sự hoặc trải qua việc gì đó.
Cô đảo mắt nhìn xung quay không thấy ai thì chạy lon ton xuống mở tủ lạnh ra một lần nữa. Cô lấy hai lon nước ngọt còn nguyên, lấy vài quả táo, chùm nho, lấy hai hộp bánh kem. Cô nhón chân lên mở tủ gỗ ra lấy vài hộp bánh kẹo rồi đặt hết lên bàn ăn.
Cô bật một cái đèn nhỏ ánh sáng chỉ trung bình không sáng quá chỉ chiếu đủ gương mặt và đống thức ăn của cô thôi.
Cô co chân lên trên ghế rũ mắt xuống bóc từng cái bánh lon nước ngọt nhai rồi uống. Chưa bao giờ cô thấy cô đơn, hụt hẫng như bây giờ một loại cảm giác cô khá quen nhưng bây giờ cô lại thấy nó lạ đến vô cùng.
Cô nhai từng miếng bánh đến phồng hai bên má, nước mắt cũng rơi từng giọt. Hạnh phúc đây sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-danh-mat-em/2656308/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.