Sáng hôm sau.
Uyển Nhi chợt trở mình thì bỗng nhiên cơn đau dưới hạ thân truyền đến khiến cô bừng tỉnh. Uyển Nhi thấy mình đang gối đầu lên cánh tay rắn chắc của Giang Dạ Thần. Hai cơ thể không một mảnh vải che thân đang ôm chặt lấy nhau còn Giang Dạ Thần thì vẫn đang ngủ.
Cô ngắm nhìn anh một lúc, nhưng nhanh chóng cô lấy lại được bình tĩnh, vơ vội quần áo chạy vào nhà vệ sinh mà quên đi sự đau đớn ở hạ thân.
Nhìn bản thân mình trong gương, Uyển Nhi cũng không thể tin nổi. Vết đỏ vết tím khắp trên người khiến cô không khỏi thở dài.
Tiếng nước chảy ồn ào trong nhà vệ sinh khiến Giang Dạ Thần dần dần tỉnh lại, anh đưa tay lên xoa đầu bỗng nhớ ra chuyện tối qua, tự trách bản thân mình tại sao mà lại mất bình tĩnh như vậy.
Uyển Nhi từ phòng tắm bước ra, khuôn mặt vui tươi hay cười giờ chỉ còn khuôn mặt lạnh lùng, Giang Dạ Thần nhìn vậy không hiểu sao trong lòng dâng lên một cảm giác chua xót.
Vết máu đỏ còn vương vấn trên giường càng làm bản thân anh như có vật gì đè nặng lên. Khi thấy Uyển Nhi gần rời đi không nói lời nào, Giang Dạ Thần mới khó khăn lên tiếng.
-" Về chuyện hôm qua... Anh say quá nên mất bình tĩnh, xin lỗi em... Anh sẽ chịu trách nhiệm" Giang Dạ Thần đó giờ chưa phải chịu trách nhiệm với ai nhưng lại ngỏ ý muốn chịu trách nhiệm với cô.
-" Em... Không cần." Uyển Nhi lạnh nhạt nói, ánh mắt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-danh-mat-em/2656254/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.