Lâm Yên Nhiên lờ mờ tỉnh dậy, đầu cô đau như búa bổ. Cô nhìn xung quanh đoán đây là một khách sạn nào đó. Cô nhớ lại mình bị tẩm thuốc mê liền ngất đi, xong rồi nghe thấy tiếng nước xả trong nhà tắm mà sợ hãi.
Cô định lấy tay bịt miệng lại nhưng nhận thấy tay trái của mình bị còng lại trên thành giường mà nước mắt chảy ra. Cô nhìn thấy túi xách của mình rơi ở đất liền cố gắng với lấy. Cô mở túi xách ra lấy điện thoại của mình ra bấm gọi cho Doãn Trí Cường.
Không chờ lâu Doãn Trí Cường liền bắt máy.
" Chồng ơi!...hức...anh đến cứu em với. Em sợ lắm..huhu."
Doãn Trí Cường bên này nghe thấy cô khóc mà lòng đau nhói, anh cố kìm nén cơn tức giận trấn an cô.
( Em bình tĩnh, anh đang đến cứu em đây.)
" Huhu...em...bộp bộp bộp."
Cô nghe thấy tiếng mở cửa từ phòng tắm mà giật mình làm rơi điện thoại xuống đất.
( Yên Nhiên em sao vậy. Yên Nhiên. Mẹ kiếp!)
Doãn Trí Cường không thấy cô trả lời càng lo lắng, anh nhấn mạnh chân ga theo định vị đến đó, điện thoại cô chưa tắt mà vẫn bật ở đấy.
Lâm Yên Nhiên nhìn người đàn ông trước mặt mà sợ hãi lùi về phía sau, nhưng tay cô bị còng lại đến một đoạn liền đau nhói.
Hứa Vĩ Khanh đi tới chỗ cô với khuôn mặt dê xồm, hắn ta nở một nụ cười kì dị khi nhìn thấy con mồi ngon trước mắt. Trên người hắn ta chỉ quấn một chiếc khăn quanh hông mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-danh-mat-em/2656251/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.