Việc Tiếu Kỳ Anh có thể vào được biệt thự làm dấy lên một hồi chuông cảnh báo cho Nguỵ Lãnh Vân. Hắn ta cho người gia cố vệ sĩ xung quanh căn nhà, sau đó hùng hùng hổ hổ về Nguỵ gia làm rõ mọi chuyện.
Nguỵ gia.
Mẹ Nguỵ Lãnh Vân đoan trang hiền thục ngồi trên sô pha, đợi con trai mình thỉnh tội. Nhưng sau tất cả, chỉ là tiếng im lặng thở dài khi Nguỵ Lãnh Vân hoàn toàn không có chút động thái nào ngoài việc đặt cái đơn ly hôn trước mặt bà và Tiếu Kỳ Anh.
Bà mấp máy môi.
“Nguỵ Lãnh Vân, năm năm qua con vẫn chưa quậy đủ hay sao? Tiếu Kỳ Anh đối với con chung thuỷ yêu thương hết mực. Sao con cứ đâm đầu vào một Beta tầm thường như thế. Con… con như vậy… Nguỵ gia chúng ta phải ăn nói làm sao với các thế gia khác.”
Nguỵ Lãnh Vân không thèm nhấc mắt. Thái độ lãnh đạm thờ ơ như thể nhân vật chính trong câu chuyện không phải là hắn.
Tiếu Kỳ Anh không nhịn nổi uất ức oà lên khóc khiến không khí càng thêm ảm đạm. Nhưng Nguỵ Lãnh Vân không chút động lòng.
“Cô mau kí. Mẹ không cần khuyên con nữa.”
Giọng điệu lạnh nhạt thiếu kiên nhẫn của Nguỵ Lãnh Vân làm trái tim Tiếu Kỳ Anh buốt giá. Cô đã mong đợi anh có chút gì đó thay đổi sau cuộc hôn nhân năm năm. Nhưng hoá ra mọi thứ vẫn như ngày nào, thậm chí là còn tồi tệ hơn.
“Mẹ sẽ không bao giờ chấp nhận Triệu Chi Lan bước vào Nguỵ gia..”
“Mẹ…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-danh-dau/2841286/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.