Những ngày tháng sau khi Giang Hiểu Viện ra đi, Lâm Nhất như lạc vào một thể giới tăm tối. Mỗi buổi sáng khi mở mắt, anh chỉ mong thấy cô nằm bên cạnh, nụ cười ấm áp và ánh mắt đầy yêu thương của cô.
Nhưng điều đó chỉ là một giấc mơ không bao giờ thành hiện thực. Anh phải đối mặt với sự thật đau đớn rằng
Hiểu Viện đã không còn.
Ngày qua ngày, trái tim anh héo mòn. Mỗi lần nhớ về những kỷ niệm đẹp của họ, cơn đau lại quặn thắt trong lồng ngực.
Những bức tranh mà cô đã vẽ, những bản nhạc mà họ đã cùng nhau nghe, thậm chí cả mùi hương quen thuộc của cô vẫn còn đọng lại trong không gian, nhưng tất cả đã trở thành những dấu ấn buồn bã
Anh không còn thấy hứng thú với bất cứ điều gì. Công việc, bạn bè, những cuộc gặp gỡ, tất cả đều trở nên vô nghĩa.
Có những buổi chiều, anh ngồi một mình trong studio của cô, nơi mọi thứ vẫn còn y nguyên như cô đã để lại.
Mùi sơn, tiếng cọ vẽ lướt nhẹ trên mặt canvas, tất cả đều khiến anh nhớ về Hiểu Viện. Anh cầm một bức tranh mà cô chưa kịp hoàn thành, cảm xúc trào dâng khiến nước mắt lăn dài trên má.
Thời gian trôi qua, và nỗi đau trong lòng anh chỉ càng lớn dần.
Rồi một ngày, khi anh tỉnh dậy từ cơn mơ, cảm giác trống rồng bao trùm. Nhưng khi mở mắt ra, Lâm Nhất không tin vào những gì mình thấy.
Trước mặt anh là Giang Hiểu Viện, đang mỉm cười với anh, ánh mắt trong veo như những ngày xưa. Cô đứng đó, xinh đẹp và sống động, như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Lâm Nhất,- cô gọi tên anh, giọng nói nhẹ nhàng như gió thoảng.Em ở đây. Anh đừng lo lắng.Anh không thể tin được vào mắt mình, cảm xúc dồn nén suốt thời gian qua bỗng chốc vỡ òa.
Lâm Nhất bật dậy, tiến về phía cô, tay run rẩy như thể sợ rằng cô sẽ biển mất nếu anh chạm vào.
- Hiểu Viện.. Là thật sao? Em... em trở lại rồi?
Cô gật đầu, nụ cười rạng rỡ khiến tim anh như ngừng đập. - Đúng vậy, anh không còn phải đau khổ nữa.
- Chúng ta sẽ lại bên nhau.
Lâm Nhất cảm thấy như tất cả những nỗi buồn, sự cô đơn trong anh đều tan biến. Anh bước lại gần, chạm vào khuôn mặt cô, mũi anh chạm vào mùi hương quen thuộc của cô. Anh không thể nào tin được rằng điều kỳ diệu này đang xảy ra.
- Em đã ở đâu?- anh hỏi, giọng nói nghẹn ngào.
Tại sao em lại rời bỏ anh?Em không rời bỏ anh. Em chỉ cần một thời gian để tìm kiếm bản thân mình.Giờ thì em đã trở lại, và chúng ta sẽ không bao giờ phải xa nhau nữa,- cô nói, ánh mắt tràn đầy sự bình yên.Trái tim Lâm Nhất như được hồi sinh. Hạnh phúc và nổi đau tan biển, giờ đây chỉ còn lại tình yêu trọn vẹn.
Họ đứng đó, trong không gian tràn ngập ánh sáng, cùng nhau đón nhận những điều mới mẻ mà cuộc sống mang lại.
Giang Hiều Viện đã trở lại, và Lâm Nhất biết rằng họ sẽ cùng nhau xây dựng một tương lai, không còn lo lắng về quá khứ hay tương lai, mà chỉ sống trọn vẹn từng khoảnh khắc bên nhau.
Họ cùng nhau dạo bước dưới ánh nắng ấm áp, bàn tay nắm chặt, như thể không bao giờ muốn rời xa nhau nữa.
Mỗi khoảnh khắc bên nhau trở nên quý giá hơn bao giờ hết, và tình yêu của họ được tô điểm bằng những kỷ niệm mới.
Lâm Nhất biết rằng, dù cuộc sống có mang lại điều gì, chỉ cần có Hiểu Viện bên cạnh, mọi thứ sẽ đều ồn.
Cuộc hành trình của họ tiếp tục, không chỉ là một tình yêu đẹp, mà còn là sự khởi đầu cho những điều kỳ diệu chưa biết đến trong tương lai.
Họ sẽ cùng nhau xây dựng những giấc mơ, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, và mãi mãi sống trong hạnh phúc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]