Trong bóng đêm tĩnh lặng, Lâm Nhất cảm nhận được sự tức giận và nỗi đau trong lòng.
Mắt anh ánh lên màu vàng lấp lánh, như một con thú hoang đang rình rập trong bóng tối.
Từng nhịp thở trở nên sâu hơn, anh tập trung năng lượng, chuẩn bị cho cuộc báo thù.
Anh đã theo dõi những kẻ đã dám động đến Hiểu Viện, những kẻ băng nhóm xã hội đen đã lén lút theo dõi và tấn công họ.
Đêm nay, hắn sẽ không để họ sống sót.
Mỗi bước đi của anh êm như mèo, không phát ra bất kỳ âm thanh nào, từng khớp xương hoạt động một cách hoàn hảo như một cỗ máy chiến đấu.
Khi đến gần, anh cảm nhận được hơi thở của bọn chúng, những kẻ đang tụ tập quanh một chiếc xe hơi cũ kỹ, cười cợt và nhếch nhác, không hề biết rằng cái chết đang lặng lẽ tiến gần.
Lâm Nhất dừng lại, quan sát kẻ cầm đầu, một gã cao lớn, khuôn mặt dữ tợn với những vết sẹo chằng chịt. Hắn chính là kẻ đã ra lệnh tấn công Hiểu Viện.
Chỉ cần một cú nhảy nhẹ, Lâm Nhất đã vọt lên như một bóng ma, đến ngay trước mặt bọn chúng.
- Các ngươi đã quên rằng cái giá phải trả cho sự dám làm tổn thương người khác là gì?- Giọng nói của anh vang lên, lạnh lẽo như băng giá, khiến bọn chúng sững lại.
Chưa kịp phản ứng, gã cầm đầu đã cảm nhận được cái lạnh từ ánh mắt của Lâm Nhất, rồi chợt nhận ra cái bóng đen đã lao về phía mình.
Anh tấn công đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-choi-tu/3713741/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.