Giang Hiểu Viện trở về nhà sau một ngày dài, lòng vẫn còn phấn chấn vì những khoảnh khắc vui vẻ với bạn bè.
Nhưng niềm vui nhanh chóng phai nhạt khi cô phát hiện vết thương ở đầu gối không chỉ đau mà còn chảy máu.
Cô nhanh chóng lấy băng gạc và một ít thuốc sát trùng, xử lý vết thương một cách vội vã, tự nhủ rằng đây chỉ là một tai nạn nhỏ.
Khi cô đang chuẩn bị xong xuôi, cánh cửa bỗng mở ra và Lâm Nhất bước vào, khiến cô giật mình.
Cô ngạc nhiên khi thấy anh, vì trước đó anh đã nói sẽ không trở về tối nay.
- Chú… sao chú lại về sớm thế?- Hiểu Viện hỏi, cố gắng giữ giọng điềm tĩnh.
Ánh mắt Lâm Nhất sắc bén quét qua phòng, như thể anh cảm nhận được điều gì đó không bình thường.
Thậm chí trước khi anh đến gần, mũi anh đã ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc trong không khí.
Sắc mặt anh thay đổi khi bước về phía cô, và Hiểu Viện cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.
- Cháu bị sao?- Anh hỏi, giọng nói căng thẳng, khi nhìn thấy băng gạc trên đầu gối cô.
- Sao không nói cho chú biết?
- Cháu chỉ bị ngã một chút thôi,- cô đáp, nhưng không thể giấu được vẻ lo lắng trong giọng nói.
- Không có gì nghiêm trọng đâu ạ.
Lâm Nhất tiến gần hơn, ánh mắt anh rơi vào vết thương của cô.
Vẻ khó chịu hiện lên trên khuôn mặt anh, và Hiểu Viện có thể cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-choi-tu/3713736/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.