Giang Hiểu Viện chợt tỉnh giấc, cảm nhận được sự ấm áp lạ thường trên người.
Khi mở mắt ra, cô nhận thấy mình đang khoác chiếc áo vest của Lâm Nhất, nhẹ nhàng phủ lên vai cô từ lúc nào không hay.
Cô khẽ ngước nhìn và thấy Lâm Nhất đứng cách đó không xa, đang trò chuyện với một người phụ nữ.
Người phụ nữ trông khá thanh lịch và chuyên nghiệp, họ đang trao đổi về công việc với vẻ nghiêm túc.
Giọng nói của họ vang lên nhẹ nhàng trong không gian tĩnh lặng của văn phòng. Dù tập trung vào cuộc nói chuyện, Lâm Nhất vẫn để ý đến cô từ xa, như thể để đảm bảo rằng cô vẫn thoải mái.
Giang Hiểu Viện chậm rãi ngồi dậy, cảm giác có chút ngượng ngùng khi nhận ra Lâm Nhất đã cẩn thận phủ chiếc áo lên người cô lúc cô ngủ.
Sự chu đáo âm thầm ấy làm cô bối rối, nhưng đồng thời cũng khiến cô cảm thấy được che chở.
Lâm Nhất bất ngờ dừng cuộc trò chuyện, ánh mắt thoáng qua thấy Giang Hiểu Viện đã tỉnh dậy.
Anh bước nhanh về phía cô, ánh nhìn bình thản nhưng không giấu được sự quan tâm. Người phụ nữ đi cùng cũng theo sau, đôi mắt sắc sảo đầy tò mò nhìn cô gái trẻ đang ngồi trên sofa.
- Cô ấy là ai vậy, anh Lâm?- người phụ nữ khẽ hỏi, ánh mắt không rời khỏi Giang Hiểu Viện.
Lâm Nhất thoáng nhìn cô, rồi quay sang trả lời người phụ nữ với giọng điềm đạm nhưng ngắn gọn.
- Cháu tôi.
Giang Hiểu Viện ngẩng đầu, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-choi-tu/3713733/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.