Trên chiếc Porsche họ im lặng suốt cả đường đi.
Không ai nói lời nào, nhưng không khí trong xe dường như nặng trĩu bởi những suy nghĩ chưa thốt ra. Người lái chăm chú nhìn thẳng phía trước, đôi bàn tay nắm chặt vô-lăng đến mức các đốt ngón tay trắng bệch.
Ánh đèn đường nhấp nháy vụt qua cửa kính, phản chiếu lên khuôn mặt nghiêng của người ngồi bên, lặng lẽ và trầm ngâm.
Bỗng anh ta dừng xe lại, động cơ tắt lặng giữa con đường vắng. Không nói lời nào, anh mở cửa và bước vào một tiệm tạp hóa ven đường.
Tiếng chuông cửa vang lên khe khẽ khi anh bước vào, không gian bên trong mang mùi của những món hàng cũ kỹ và ánh sáng vàng ấm áp. Có lẽ anh ta cần mua gì đó.
Anh bước ra khỏi tiệm tạp hóa, trên tay cầm một chai sữa. Không một lời, anh mở cửa xe, ánh mắt lạnh lùng, và đưa chai sữa cho Hiểu Viện.
Điệu bộ của anh khiến cô bối rối, như thể mọi sự quan tâm đã biến mất, thay vào đó là sự xa cách. Cái cách anh đưa chai sữa không chỉ là hành động đơn thuần, mà còn mang theo một thông điệp khó hiểu.
Tôi cầm lấy chai sữa mà trong lòng dâng lên những cảm xúc lẫn lộn, không biết anh đang nghĩ gì hoặc muốn nói điều gì qua sự im lặng ấy.
Bỗng anh ấy lên tiếng, giọng điệu trầm lạnh nhưng vẫn mang chút quan tâm:
- Khuya thế này , người ta đã dẹp tiệm hết rồi, cháu uống tạm đi.
Câu nói bất ngờ phá tan bầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-choi-tu/3713727/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.