Edit: Fang Qiu 
Beta: Hoa Tuyết 
Trong lòng Kiều Vãn vỗ tay nhiệt liệt cho Trì Cố Uyên! 
Hay cho câu “cậu không xứng với cô ấy, như tôi đây mới có thể”, chỉ câu này thôi đã dập tắt ánh hào quang tự phong của Lý Hựu, nhân sinh của gã mờ đi trong thoáng chốc. 
Trì Cố Uyên chẳng những có tiền có thế, mà còn có năng lực chiến đấu khủng bố, Lý Hựu như cá nằm trên thớt, chặt hai cái là như pháo tịt ngòi. Tận mắt chứng kiến kết cục của Lý Hựu, những bạn học khác không ai dám ho he gì nữa. 
Cùng lúc đó, Loan Tử Dương thấy thái độ của Trì Cố Uyên, càng giục nhân viên của anh ta nhanh hơn, không tới năm phút đồng hồ mà người của cả sảnh đã bị đuổi sạch. 
Phòng tiệc trống trơn, chỉ còn Kiều Vãn và Trì Cố Uyên. Trì Cố Uyên cúi đầu, nhìn thoáng qua Kiều Vãn: “Còn tức không?” 
Kiều Vãn: “…” 
Thế này rồi sao còn có thể tức? Bây giờ cô sướng muốn chết rồi có được không? Nghĩ đến vẻ mặt của đám bạn học cũ chật vật rời đi, cô vui đến nỗi muốn khiêu vũ ngay ở đại sảnh. 
“Không tức nữa.” Cô nói, nhớ sự tích anh dũng vừa rồi của anh, kính nể khen: “Anh cũng lợi hại quá.” 
Phải nói Trì Cố Uyên đi trả thù đúng là chỉ cần một ngón tay. Bọn họ đuổi cô đi, vậy anh giúp cô đuổi hết mọi người. Ngoài ra, Lý Hựu lấy chuyện cô thích gã ba năm để khoe hoang, còn nói cô có đứa con trai không giá trị. Trì Cố Uyên bèn nhận con tại chỗ, hơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-chia-xa/227611/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.