“Đến nhà anh thì không chỉ đơn giản là ăn cơm thôi đâu.” 
Kiều Vãn:… 
Vậy còn ăn cái gì nữa? 
…. 
Kiều Vãn hỏi: “Vậy đến nhà anh còn có chuyện gì nữa?” 
Trì Cố Uyên dời tầm mắt, tựa cằm lên bả vai cô, không nói gì. 
Tiếng chuột máy tính lại vang lên, Trì Cố Uyên lại tiếp tục làm việc, Kiều Vãn nhìn những nét vẽ trên màn hình, yên lặng không quấy rầy anh nữa 
– 
Trì Cố Uyên cứ ôm cô như vậy, mãi cho đến khi sửa xong bản thảo, công việc ngày hôm nay của anh cũng hết. Anh gửi bản thảo qua mail rồi hỏi Kiều Vãn: 
“Em nghĩ ra mình muốn ăn gì chưa?” 
Hai người định cùng nhau về nhà Trì Cố Uyên ăn cơm, nhưng vẫn chưa biết là sẽ ăn món gì. 
Kiều Vãn quay sang hỏi anh: “Em muốn ăn món gì anh đều nấu được sao?” 
Trì Cố Uyên nhìn cô: “Ừ.” 
Kiều Vãn cười rộ lên, nói: “Cá kho, tôm rang.” 
Trì Cố Uyên hỏi: “Không ăn rau à.” 
“À… Ối!!!” Kiều Vãn mới nhận ra, định nói thêm thì cả người đã bị nhấc lên. 
Trì Cố Uyên bế cô đứng dậy, cô ngồi trên chân anh lâu như vậy mà chẳng thấy anh tê chân tí nào. Tay chỉ nhấc eo cô một cái là đã có thể dễ dàng bế bổng cô lên. 
“Ăn rau diếp xào nhé.” Trì Cố Uyên gợi ý một món rau, cúi đầu nhìn cô: “Có được không?” 
Kiều Vãn bị bế khiến mặt đỏ tim rung, cô nằm trong vòng tay to của anh, cười nói: “Được ạ được ạ, anh thả em xuống đi…” 
Thế nhưng Trì Cố Uyên không nghe lời cô, mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-chia-xa/1051246/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.