Lần đầu tiên Hứa Tử Mặc nhìn thấy Cố An Trạch là ở trong vườn hoa nhà họ Tần.
Lúc đó y mới từ nước Anh trở về, được người lớn giới thiệu làm quen với Tần Sở. Bọn họ xấp xỉ tuổi nhau nên nhanh chóng kết thành bạn bè.
Thế nhưng trong mắt của y, Tần Sở có vẻ khá là ngây thơ...
Tuy mới quen biết có vài ngày mà đối phương hình như đã xem y là bạn tri kỷ, còn nằng nặc tổ chức tiệc mừng y về nước. Hứa Tử Mặc mỉm cười đồng ý, còn đặc biệt cảm ơn hắn.
Nghĩ lại thì quả thật nên biết ơn hắn từ tận đáy lòng mới phải.
Bởi nếu không có bữa tiệc này, có lẽ y cũng sẽ không có cơ hội quen biết Cố An Trạch.
Hứa Tử Mặc là một người ít nói, sau khi bị Tần Sở cùng bạn bè của hắn lôi kéo đến giới thiệu xong xuôi, y lại một mình đi dạo dọc vườn hoa. Hoa viên của Tần gia không lớn lắm, nhưng lại được cắt tỉa tỉ mỉ đẹp mắt. Khung cảnh vừa tĩnh lặng lại vừa đẹp đẽ khiến y cảm thấy nhẹ nhõm, vừa định đi đến cái bàn nhỏ ngồi nghỉ ngơi, y liền thấy có bóng người đang nhúc nhích đằng sau bụi cây.
Dường như Cố An Trạch cũng thấy y.
Người sau bụi cây hơi ngẩn ra một lúc, rồi có một cái đầu nhỏ chầm chậm ló ra. Khuôn mặt cậu không đến nổi tinh tế nhưng đặc biệt thân thiện, khác biệt đôi chút với những đứa nhỏ khác.
"Chào...anh."
Hình như cậu nhận ra Hứa Tử Mặc, tuy vẻ mặt có hơi khẩn trương nhưng vẫn từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-toi/1715446/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.