Tác giả có lời muốn nói: Các bạn độc giả đã đề cử khá nhiều ý kiến: Tần Cầu Cầu, Tần Cẩu (chó),Tần tiểu sở, người kia, bản thân mình... 
Tôi từng thử qua cả, nhận ra vài chỗ dùng vẫn còn chưa thống nhất hoặc hợp lý. 
Vì vậy hiện giờ cứ ghi là Tần Sở' nghĩa là Tần Sở đến từ tương lai. 
Nên Tần Sở vẫn là Tần Sở. 
Có kiến nghị gì hay ho cứ thoải mái đề xuất nhé, yêu các bạn!!!! 
- 
Hắn có thể chắc chắn rằng 4 tháng qua hắn chưa hề nhìn thấy Cố An Trạch một lần nào, bây giờ cậu đứng ở nơi này, tuy nửa cơ thể trong suốt, nhìn qua không tìm được bất cứ độ ấm nào thuộc về người sống, nhưng thật sự là cậu đang ở đây. 
Tần Sở' lập tức bất chấp tất cả, cố gắng muốn gọi tên đối phương. Nhưng thân hình của hắn bây giờ chỉ là một con chó, sao có thể phát ra âm thanh của con người được đây? Từng tiếng gọi hiển nhiên đều biến thành tiếng nức nở vừa thấp vừa trầm vừa bi thương. 
Cố An Trạch làm sao mà nghe hiểu được? 
Cậu cho là Cầu Cầu vì quá đau đớn nên mới thành ra như vậy, ánh mắt càng thêm xót xa, động tác xoa trán càng nhẹ nhàng hơn. Tần Sở' chợt có cảm giác như tạo hóa đang trêu ngươi, khóe mắt không ngăn được giọt lẹ ướt nhòe. 
"An Trạch...Anh ở đây...Anh là Tần Sở đây..." 
"Sao em lại thành ra như thế này...sao lại thành ra thế này..." 
"'An Trạch, anh là Tần Sở, anh là Tần Sở đây mà...." 
Tuy rằng đoán được bản thân mình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-toi/1715415/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.