Tần Sở và Hứa Tử Mặc, sao có thể chia tay được? 
Phút chốc đó tôi cho rằng mình đang mơ, nhưng mặc kệ tôi cảm thấy thế nào thì Tần Sở vẫn trầm mặc nhìn về phía Hứa Tử Mặc, dáng vẻ đã hạ quyết tâm rồi. Hứa Tử Mặc nghe xong lời anh nói cũng không thể tin được, mở to hai mắt, cánh môi run rẩy, hô hấp trở nên dồn dập. 
"Tần Sở...anh đang đùa đấy à?" 
Cậu ấy miễn cưỡng cười, môi dưới đã bị cắn chặt đến trắng bệch, cứ như vậy nhìn chằm chằm Tần Sở, hy vọng tất cả những gì xảy ra từ nãy đến giờ đều là giỡn cả. Nhưng mà Tần Sở lại hít sâu một hơi nhìn cậu ấy, trong mắt ngập tràn áy náy. 
"...xin lỗi." 
Giọng nói của anh rất thấp, như là trải qua suy ngẫm rất lâu mới trả lời. Hứa Tử Mặc tức khắc đứng hình, giọt nước chực sẵn trong hốc mắt theo đuôi nhau lăn dài xuống. Tay cậu ấy nắm thành quyền thật chặt, cơ thể vẫn ngồi thẳng tắp, không hề phát ra một chút âm thanh nào. 
Mà tôi cũng không dám tin vào đáp án này, mờ mịt không biết làm sao nhìn Hứa Tử Mặc. 
"Ý anh...là sao?" Trong mắt cậu ấy đã lấp đầy bi thương lẫn đau đớn, nhưng vẫn ngẩng cao đầu, mím chặt môi, ép bản thân phải luôn duy trì tự tôn cao ngạo. Tần Sở cũng ngước mắt nhìn cậu ấy, nhìn khuôn mặt đầy nước mắt của Hứa Tử Mặc, nhìn cả người cậu ấy đang run lên. Mày càng thêm nhíu chặt, cả người chìm trong cảm giác tội lỗi. 
"Tất cả là lỗi của anh." Tần Sở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-toi/1715398/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.