Tôi chỉ là ngồi bên mép giường ngắm nhìn Tần Sở ngủ, vậy mà không hiểu tại sao lại nhớ đến những sự việc lúc trước. Nhẩm tính tính ngày, cũng đã qua được khoảng chừng một tháng, nhưng đối với tôi lại như rất rất lâu.
Nói cho cùng đó cũng chỉ là lúc còn sống.
Tần Sở trở mình, chắc là khát nước, duỗi tay ra đầu giường định lấy ly nước nhưng chỉ chạm vào khoảng không. Dù đang nhắm mắt anh vẫn chau mày không vui. Tôi biết rời giường anh rất bực bội, cũng chả còn cách nào khác, chỉ biết ngồi một bên nhìn anh khó chịu đá chăn thành một đống lộn xộn.
Cái tật xấu này quả nhiên chỉ khi ở cạnh Hứa Tử Mặc mới bớt bớt được chút ít.
Trong nhà bếp không có nước đã đun sôi để nguội sẵn, lúc sửa chữa nhà cũng dỡ luôn cái vòi lọc nước đi rồi. Anh chắc chẳng có kiên nhẫn nấu nước, trực tiếp rót uống từ vòi nước máy. Tôi bất lực đứng nhìn, hy vọng anh không bị cào ruột.
Di động bị tắt tiếng nên không reo chuông, tôi nhìn qua thì thấy có vài cuộc gọi nhỡ. Đối với công việc, tuy rằng Tần Sở có hơi cứng nhắc nhưng vẫn cực kỳ nghiêm túc cẩn thận. Mặc dù lúc nói chuyện điện thoại sắc mắt anh không được tốt lắm, tuy nhiên khi mở miệng nói chuyện lại mang giọng điệu công tư phân minh, ra dáng một vị doanh nhân ưu tú của xã hội.
Tôi nghe không hiểu một chút gì những việc anh nói trong điện thoại, nhưng khi anh làm việc mang một vẻ đẹp trai sáng chói, nhiêu đây cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-toi/1715385/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.