*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Tí tách... Tí tách..... 
Hình như là giọt nước đang nhỏ trên nền men gạch sứ, từng giọt từng giọt, liên tục rơi xuống dưới. Cơ thể trĩu nặng, mí mắt dù cố gắng cũng không thể mở ra, tôi bực mình quơ tay lên, muốn tắt vòi nước kia đi, nhưng tay chân làm cách nào cũng không thể cử động. 
Tí tách... Tí tách..... 
Nhìn giọt nước đang chảy xuống, rõ ràng văng vẳng bên tai. Đầu óc tôi kịch liệt đau đớn, tôi co giật người, không biết làm sao lại bắt đầu lo lắng rằng cái vòi nước kia đã bị hư. 
Nếu làm dơ sàn nhà, anh sẽ tức giận. 
Đột nhiên trong đầu hiện ra gương mặt phẫn nộ của Tần Sở, tôi giật mình tỉnh lại. Đau đớn trong nháy mắt biến mất, âm thanh giọt nước rơi xuống vừa rồi không ngừng tra tấn tôi khi nãy cũng như chưa từng xuất hiện. Tôi ngơ ngác đứng ở cửa, nhìn những người công nhân bận rộn ra vào nhà. 
Bộ quần áo bảo hộ lao động đồng nhất màu vàng nhìn cực kỳ chói mắt, bọn họ khiêng ghế số pha trong phòng lên, rồi cố gắng di chuyển ra ngoài cửa. Tôi có chút choáng váng, thầm nghĩ rằng dụng cụ trong nhà đều là gỗ đỏ do tôi đích thân chọn lựa, di chuyển chúng sẽ khó khăn hơn nhiều. 
Não tôi đang chậm chạp hoạt động, tầm mắt tôi ngừng một lúc lâu, rốt cuộc mới ý thức được họ đang dọn tất cả đồ đạc trong nhà. Trong nháy mắt phản ứng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-toi/1715380/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.