Sau khi thoát khỏi ông chú kia, cô đã kể ngay tình tiết câu chuyện cho Tiểu Vy. Cô khá thắc mắc tại sao hắn ta có thể kêu cô, một người xa lạ không hề quen biết giữ bí mật cho hắn. Dù dì, cô và người đàn ông đó cũng không thể nào gặp lại nhau nếu như cô có kể hết với thế giới thì hắn cũng không thể nào tìm ra nơi cô đang ở. Đúng là tên đần.
Tiểu Vy sau khi nghe xong câu chuyện rất hốt hoảng: “Điên thật đó! Sao cậu không bao giờ bỏ được tính tò mò của mình vậy? Nếu lỡ cái ông chú đó không chỉ bỏ qua cho câu như vậy thôi thì cậu sẽ định như nào?”
Cậu ấy đều lộ rõ vẻ lo lắng hết lên mặt. Đúng là Tiểu Vy không bao giờ có thể kiềm chế được tính tình của cậu ấy. Cô đã cố gắng trả lời để cho qua chuyện: “Không sao mà. Giờ mình vẫn còn ngồi ở đây đấy thôi mà cái tên đó mình cũng không có gặp lại nữa đâu”
Nhan Vy nghe như vậy cũng không truy cứu nữa nên đành không nhắc đến chuyện này.
Cuộc nói chuyện giữa Y Vân và Nhan Vy cũng trôi qua nữa tiếng. Vì đã tới giờ đi học thêm môn Toán của Nhan Vy nên cô và cậu ấy đành phải chia tay.
Lăng Y Vân đang ngồi trên phòng lướt điện thoại thì nghe thấy tiếng mẹ gọi nên cô đành bước xuống nhà một cách nặng nề.
Mẹ thúc giục cô: “Tiểu Vân, mau nhanh lên. Con hãy ra ngoài mua ít trái cây đi. Tí nữa Thiên Lam sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-den/2898502/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.