Không ngờ lại có thể gặp Âu Dương Hàn ở thư viện. Anh thường ngày ăn mặc rất đơn giản chỉ mặc một cái áo thun và quần thun nhưng vẫn thấy được vẻ đẹp của anh. Cô cảm giác rất vui mừng vì đây là lần đầu cô và anh gặp nhau khi chỉ có hai người. Cô lễ phép chào hỏi: “Chào thầy Âu ạ”
“Em cũng đến đây đọc sách sao?”
“Vâng ạ”
“Em đang để ý quyển này à. Cầm lấy nó đi”
“Không sao đâu ạ. Thầy đọc trước rồi đưa em sau cũng được”
“Em hiện đang là học sinh tôi đang dạy mà đây lại là môn của tôi nên tôi phải ưu tiên quyển sách này cho em rồi”
“Vậy em sẽ đọc nó ạ. Khi nào đọc xong em sẽ đưa cho thầy ạ” Cô nở một nụ cười thật tươi rồi đáp lời anh. Khi cười hai má của cô bắt đầu lộ lên hai hình xoáy. Cô chưa bao giờ cười tươi như vậy vì có lẽ đây là được Âu Dương Hàn ưu tiên.
Nhân cơ hội anh cũng muốn chuộc lỗi lầm vì đã để cô đợi hôm kia nên anh cũng đề nghị sẽ giúp cô giảng những gì không hiểu.
Khi nhận được lời đề nghị đó cô rất hào hứng vì hai người sẽ được nói chuyện ở khoảng cách khá gần với nhau. Nghĩ đến thôi cũng có thể khiến con tim yếu ớt của cô có thể chạy tọt ra ngoài rồi.
Cô và anh lựa chọn chỗ ngồi gần cửa sổ để có ánh nắng sẽ dễ dàng tập trung hơn. Khi anh giảng bài cho cô tay anh cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-den/2898488/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.