Trong phòng của Y Vân, cô đang khá bận tâm về lời nói của anh. Không lẽ anh đã giận thật rồi sao. Cô không biết nụ hôn đó lại có thể khiến anh như vậy. Giờ không biết phải làm sao để có thể giải quyết vấn đề giữa cô và anh. Cô thật sự không hề có ý xem nụ hôn đó chỉ là hiểu lầm.
Sáng hôm sau, trong tiết Hoá, cô đã cố gắng có thể giao tiếp bằng mắt với anh nhưng anh chẵng thèm nhìn cô đến một giây thì còn đâu là giao tiếp bằng mắt. Cô bây giờ rất muốn nói cho anh biết hết những gì cô cảm nhận về nụ hôn đó.
Chiều tan học, cô cố tình đứng chờ anh tan làm để hỏi bài. Chủ yếu là lấy cớ nói chuyện với anh. Đứng lúc lâu thì anh cũng xuất hiện. Cô chạy đến với vẻ gấp gáp: “Thầy Âu, có thể giúp em bài này được không?”
Giáo viên giúp đỡ học sinh trong việc học là điều đương nhiên nên anh vẫn giúp đỡ cô như một người thầy bình thường. Anh giúp cô giảng những bài không hiểu xong thì đi thẳng ra xe của mình, cũng không nói gì thêm với cô. Cô có chút hụt hẫng vì anh đã có khoảng cách với cô hơn trước.
Trên xe Âu Dương Hàn, anh cảm thấy có chút vui trong người nhưng vẫn còn khá giận cô. Nhìn cô tìm cách tiếp cận anh như vậy khiến anh không khỏi kìm được vui sướng mà bất giác nhoẻn miệng cười.
Lăng Y Vân về đến nhà, uể oải nằm lên giường. Cô chán nản đến mức không muốn thay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-den/2898474/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.