Nhà của cô vốn không được rộng, chỉ có hai phòng ngủ, đột nhiên lại có thêm một người đàn ông, cảm giác lại thêm chật chội.
“Chú ngủ phòng của tôi đi, tôi ngủ dưới sàn là được rồi.” Dạo này cơ thể cô cứ hay bị đau nhức, còn bị mất ngủ, không thể ngủ sâu, cô sợ sẽ làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của em gái, sợ em ấy không có tinh thần đến lớp nên chỉ còn cách ngủ ở dưới sàn, nhường lại phòng của mình cho anh. Dù sao thì anh cũng là khách, hơn nữa cô còn nói sẽ cho anh thuê phòng, nếu đã là vậy, cô càng không thể để anh phải ngủ trên sàn nhà lạnh.
Nhưng Đàm Dật Trì lại là một người đàn ông, anh sao có thể để người phụ nữ của mình ngủ dưới sàn? Anh bước đến, cướp chăn đệm từ trong tay cô, tự nhiên nói: “Để tôi ngủ dưới sàn đi, dù sao thì chiếc giường này của em cũng không vừa người tôi, không thoải mái.”
Tĩnh Ngữ ngẩn người ra, cô nhìn dáng người cao ráo của anh rồi lại nhìn lại chiếc giường nhỏ của mình, quả thật là không vừa người, chỉ sợ còn khó chịu hơn là nằm ở dưới sàn.
“Vậy… tôi lấy thêm chăn cho chú, nửa đêm trời sẽ rất lạnh.”
Tĩnh Ngữ định đi lấy thêm chăn cho anh nhưng anh lại vội vàng kéo cô ngồi xuống giường, mày cau lại đầy lo lắng: “Không cần đâu, để tôi tự lấy là được rồi, em cứ nghỉ ngơi trước đi. Nhìn dáng vẻ đi lại khó khăn của em, tôi thật sự rất đau lòng đấy.”
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-den-thuy-vy/3452093/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.