Ngày tháng trôi qua, cái bụng của cô một lúc một to hơn, dấu hiệu cũng càng lúc càng rõ rệt, lúc nào cô cũng cảm thấy trong người mệt mỏi, khó chịu, ngủ li bì, ăn không ngon miệng, cho dù có ăn cũng sẽ nôn ra bên ngoài. Vậy nên cơ thể của cô thì gầy gò ốm yếu nhưng cái bụng thì lại to ra, mặc dù cô đã cố mặc quần áo rộng để che giấu nhưng sao có thể qua mất được dì Dương.
Dì Dương là hàng xóm của cô cũng là người quan tâm cô nhiều nhất, khi thì dì ấy lại cho cô thịt, khi thì lại cho rau, khi thì dì ấy còn nấu cơm rồi đem qua cho cô, vô cùng phóng khoáng và tốt bụng.
Cũng vì thân thiết nên Tĩnh Ngữ lại càng cảm thấy có lỗi, nhưng mà… cô lại không có cách nào nói ra sự thật này, cô sợ bị mắng, sợ bị mọi người nói là mất nết, hư thân, chưa chồng đã có chữa. Vậy nên, nhiều lần cô đã muốn nói cho dì Dương biết nhưng lại không dám cho nên cứ giấu giém cho đến tận bây giờ.
Chợt, một hôm, dì Dương sang nhà cô cho cô con cá to đùng mà chồng dì ấy mới câu được buổi sáng.
Tĩnh Ngữ từ phía sau nhà bước ra, vừa ngửi thấy mùi tanh của cá cô đã cảm thấy buồn nôn, vội vàng chạy vào trong, vì chưa ăn gì nên cô chỉ toàn nôn ra nước chua.
Khi Tĩnh Ngữ trở ra, dì Dương nhìn cô bằng một ánh mắt rất kì lạ, mặc dù đã né tránh nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-den-thuy-vy/3446613/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.