Tuy đã làm thêm rất nhiều việc nhưng Tĩnh Ngữ cảm thấy như vậy là chưa đủ, cô ấy cảm thấy mình có thể làm được nhiều hơn như vậy, kiếm được nhiều tiền hơn. Vậy nên cô đã đến một nhà hàng ba sao, cô muốn xin việc rửa bát ở đó, như vậy cũng có thể kiếm thêm một số tiền.
Nhưng mà quản lí ở đó có vẻ khó tính, rõ ràng là có dán thông báo bên ngoài nhưng lại nói là đủ người rồi, không muốn cho cô làm việc.
“Rất tiếc, tôi không thể nhận cô được, thật sự đã đủ người rồi, cô đến nơi khác mà xin việc.” Quản lí nhà hàng trực tiếp đuổi cô ra ngoài một cách không thương tiếc, sau đó thì bỏ vào trong, không thèm liếc nhìn cô thêm lần nào.
“Trong dáng đẹp thật, gương mặt cũng rất xinh xắn.” Một người phụ nữ sang trọng trông thấy cô thì liền cảm thán.
Không chần chừ, bà ấy đã tiếp cận cô.
Bà ấy nhìn vẫn còn rất trẻ, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác lông thú, bên trong mặc chiếc váy màu đỏ chói mắt, nhìn vào liền biết không phải là người tầm thường, chắc chắn là người có tiền.
“Cô gái, cô đang gặp khó khăn gì à? Muốn tìm việc sao?” Bà ấy nở nụ cười thân thiện, không lộ ra chút sơ hở nào.
Tĩnh Ngữ rụt rè trả lời: “Đúng vậy.”
Chợt, bà ấy nắm lấy bàn tay cô vuốt ve: “Nể tình cô là một cô gái xinh đẹp, tôi sẽ giới thiệu cho cô một công việc, đảm bảo lương cao, cũng không cần phải làm việc nặng nhọc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-den-thuy-vy/3439857/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.