Rời khỏi nhà lão Lưu, Thiên Kỳ đứng bên một con đường vẫy tay gọi taxi, nhưng vào buổi chiều, giờ cao điểm nên cũng không dễ gọi taxi, hầu như trên xe đều có người. Thiên Kỳ đứng một lúc vẫn không gọi được xe, trong lòng có chút nôn nóng, cô ấy bước ra sát lề đường vì sợ bị bóng cây che khuất tài xế sẽ không thể nhìn thấy được cô ấy.
Nhưng đột nhiên lại có một chiếc xe chạy ẩu lao đến, xém nữa thì đã đυ.ng phải Thiên Kỳ, cô ấy sợ hãi lảo đảo lùi lại phía sau, ngay lúc đó, đã có người đỡ lấy tay cô ấy, giọng trầm ấm vang lên: “Cẩn thận một chút!”
Thiên Kỳ hoảng hồn quay người lại, có lẽ vẫn còn cảm thấy sợ, vậy mà khi nhìn thấy Triệu Vân Trác, cô ấy lại càng hoảng loạn hơn, vội vàng tránh xa anh ta ra hai mét.
Triệu Vân Trác không hiểu mình đã làm gì lại khiến cho Thiên Kỳ hoảng sợ như vậy, chỉ biết cười trừ: “Trông tôi giống người xấu đến vậy sao? Tôi có cảm giác như mỗi lần cô gặp tôi thì đều muốn chạy trốn. Tại sao vậy?”
Cô ấy cúi đầu, lúng túng không biết trả lời thế nào, Triệu Vân Trác cũng không phải là người thích làm khó người khác, anh ta đưa ra một đề nghị: “Cô đang gấp sao? Hay là tôi đưa cô về?”
Nghe đến đây, Thiên Kỳ vội vàng lắc đầu: “Không cần đâu, tôi không gấp, tôi có thể tự về được, cảm ơn anh.”
“Không sao, cũng tiện đường mà.” Triệu Vân Trác nói.
Thiên Kỳ nhất quyết không đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-den-thuy-vy/3439844/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.