Sau bữa cơm tối, mẹ anh ép anh phải đưa Diệp Hân Đồng về nhà, anh không còn cách nào khác nên phải nghe theo lời mẹ, chỉ là không mấy cam tâm tình nguyện nên bầu không khí trên xe có chút khó xử.
“Anh Trì, anh biết em thích anh mà có đúng không?” Diệp Hân Đồng chủ động bày tỏ lòng mình, dù sao cũng nên nói rõ ràng một lần.
Đàm Dật Trì im lặng không trả lời, một lúc sau mới chịu lên tiếng: “Nhưng mà tôi chỉ xem cô là em gái, từ nhỏ, gia đình của tôi và gia đình cô đã là người nhà, tôi thật sự không thể thích cô.”
“Tại sao?” Cô ấy mím môi, ánh mắt nhìn về phía anh không chút trốn tránh, có thể nhìn ra cô ấy thật sự thích anh rất nhiều: “Đàm Dật Trì, em chờ em rất lâu rồi. Khi anh nói với em, anh muốn kết hôn cùng Thiên Kỳ thì em đã nghĩ mình không còn hi vọng nữa, nhưng sáu năm nay, em vẫn luôn chờ đợi, luôn cố gắng, em muốn bản thân phải tốt hơn ngày hôm qua, trở nên thật tài giỏi để xứng với anh. Dật Trì, anh nói cho em biết đi, anh thích kiểu phụ nữ như thế nào? Em sẽ thay đổi, nhất định sẽ thay đổi vì anh.”
“Hân Đồng, cô không cần phải làm vậy. Cô giỏi giang như vậy, cô chắc chắn hiểu được yêu thích là một loại cảm giác chứ không phải là từ suy nghĩ hay là từ một mẫu người lí tưởng nào đó, cô cần gì phải cố chấp nhân vậy?” Anh lạnh giọng, dứt khoát cắt đứt hi vọng của Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-den-thuy-vy/3439842/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.