Ngày tiếp theo, Công Tôn Sách bị tiếng gọi của Triển Chiêu làm bừng tỉnh, sau đó phát hiện mình đang cuộn lại trong lòng Bàng Thống, mà kẻ thối nát kia vẫn làm vẻ mắt điếc tai ngơ coi như không biết người bên ngoài đang gọi tìm họ cấp thiết thế nào – “Bàng Thống, trước đây ta cảm thấy ngươi nghe không hiểu tiếng người, nguyên lai là trách lầm ngươi, lại không biết Phi Tinh tướng quân anh minh hóa ra là một kẻ điếc, thật sự là trời đố kỵ anh tài…”
Thì ra sơn động họ ở lại đêm qua nằm ở vách đá lưng chừng núi. Triển Chiêu tìm kiếm kỹ lưỡng, rất nhanh tiến vào, cứu Công Tôn Sách khỏi cảnh nước lửa.
“Thật tốt quá, Công Tôn đại ca, thương thế của anh cũng không nghiêm trọng… Thì ra Bàng Thống vẫn có chỗ hữu dụng đó.” Triển Chiêu kiểm tra xong Công Tôn Sách mới nói, lại trước khi Bàng Thống nổi bão liền tiếp lời ngay: “Bất quá hay là phải cảm ơn hắn bảo hộ anh nha… Tốt lắm, chúng ta mau mau đi thôi, Bao đại ca vì bảo hộ Tiểu Man cô nương nên bị thương rồi, Tiêu Hách cũng bị thương. Em và Phiền Giáp phân công nhau đi tìm hai người, để một người Bạch Ngọc Đường ở lại che chở bọn họ, lại còn phải đề phòng Lí Nguyên Hạo, em lo lắm, chỉ sợ hắn đối phó không nổi…”
“Nguy thật, anh đi đây…”
“Hừ!” Bàng Thống hừ bằng giọng mũi, “Điều ngươi lo lắng chỉ sợ không phải là chuyện hắn đối phó không nổi, mà là sợ hắn kích động đánh với Lí Nguyên Hạo, phá hủy chuyện của các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-buong-tha/104811/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.