Mới đảo mắt đã qua năm ngày, tiến triển của án tình vẫn rất khó khăn. Dù sao khách điếm đã trở thành một mảnh tro tàn, chỉ còn mấy cỗ thi thể thất linh bát toái (còn có hai cỗ là khách trọ bị liên lụy),có thể tra ra được cái gì? Đừng nói đến chứng cớ của hung án, ngay cả chứng cớ về chuyện khách điếm là căn cứ mật thám của địch quốc cũng bị mất. Hiện giờ khiến đám người Bao Chửng vẫn tiếp tục điều tra, đơn giản chỉ là hai việc: nhiều người đã chết như vậy, tổng yếu vẫn cần cho người chết một cái công đạo; mặc kệ ai là kẻ giết người, đã dám nghênh ngang xông vào nghĩa trang để hủy thi diệt tích, có thể thấy được mấy cỗ thi thể thoạt nhìn không có gì kia vẫn còn chứa đựng huyền cơ..
Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường bắt đầu phối hợp với người của Ô Viễn để tuần tra cảnh giới – Triển Chiêu là hỗ trợ, Bạch Ngọc Đường thuần túy đi theo để giúp vui. Ô Viễn cũng hiểu được, cho nên cứ vây quanh Triển Chiêu mà “Thiếu hiệp”, “Lão đệ” không ngừng, thấy Bạch Ngọc Đường liền lập tức trốn xa. Cái này còn có thể chấp nhận được, thế nhưng Triển Chiêu chẳng biết vì sao lại tương một câu: “Ô đại ca tuy rằng chỉ là nha dịch, thế nhưng tinh hoa nội liễm, thật sự khí độ bất phàm!” Khiến Ô Viễn mừng rỡ tới nỗi đi trên đường ngay cả ngực cũng ưỡn cả lên vài phần, Bạch Ngọc Đường lại tức giận đến đau răng.
Đại khái vì bị những người này ảnh hưởng, Tiêu Hách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-buong-tha/104803/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.