Triệu Vân vẫn mỉm cười, mặc kệ tiếng súng bên ngoài có vang dội đến mức nào, chỉ cười nhìn hắn.
Triệu Vân chính là người như vậy, đã yêu sẽ không bao giờ buông tay.
_____ Em yêu anh, nên dù cho anh mang lại cho em những tổn thương lớnthế nào đi nữa, em vẫn luôn yêu anh, thậm chí đánh đổi tất cả những gìem có, thậm chí không cần đáp lại, không cần kết quả.
Thời gian như bị một chiếc máy thời gian kéo dài, trong chiều không gian thứ tư trong thuyết tương đối, một giây đồng hồ bị kéo dài thành mộtphút, Triệu Vân nhìn rõ ràng từng động tác Tần Phong vội vàng chạy đếnbên cô, hơi thở nhẹ như không, đôi mắt chăm chú nhìn mình cô, thấy côbình yên vô sự đang đứng cạnh giường mới khẽ thả lỏng.
Thời gian cũng như bị chiếc máy thời gian kéo vào đường hầm, cảnh vậtxung quanh trở nên méo mó, mơ hồ, nhưng người trước mặt lại rõ ràng nhưgần trong gang tấc, cảnh vật xung quanh biến đổi, hai người bọn họ từngbước từng bước gần nhau hơn.
Cuối cùng Triệu Vân khắc sâu giây phút này vào trong lòng, chậm rãi đưacánh tay lên, lúc định vươn tay về phía Tần Phong, đột nhiên bị hắn đẩymột cái ngồi xuống giường.
Bên eo Triệu Vân bị thương nghiêm trọng, bị đẩy một cú mạnh như vậy, cơn đau trong đầu “ông” một tiếng.
Tần Phong nói rất nhanh: “Nghe đây, có ba gã đặc công FBI đang xông vàonông trại, chúng ta không thể động vào họ, chỉ có thể làm họ bị thương,đại khái có thể kéo dài ba phút đồng hồ.” Hắn lại nhìn mấy bộ đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-buong-tha-hiep-lo-tuong-phung/6353/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.