Lúc Thẩm Gia Nhất tìm được Tần Phong, Tần Phong đang ngồi trên ghế dài cạnh thảm cỏ dưới tầng bệnh viện ngẩn người.
Xung quanh có vài đứa trẻ mặc áo xanh bệnh viện đang đùa nghịch mangtheo tiếng cười trong trẻo. Nắng tháng sáu ấm áp chiều lên mặt những đứa trẻ, dù tái nhợt nhưng vẫn rất rạng rỡ.
Tiếng cười lây sang cả khuôn mặt những người bệnh đang phơi nắng dướitầng, họ đều cởi mở bật cười, rõ ràng bớt đi rất nhiều áp lực ở khugiường bệnh nội trú này.
Nhưng xem ra vẫn không đủ để khiến trái tim lạnh buốt của Tần Phong ấm áp trở lại.
Năm đó, nếu hắn không bỏ đi thì giờ hắn đang ở bên Triệu Vân, vui vẻ cùng những đứa con của hắn.
Buổi sáng sau khi cùng nhau ăn hết bữa sáng, họ sẽ cùng đưa con đến nhàtrẻ. Năm giờ chiều lại đúng giờ cùng cô đón con tan học về. Hai ngườilớn sẽ có một người khoác ba lô sau lưng như bạn học nhỏ, hai bàn taynhỏ bé sẽ nắm lấy hai bàn tay lớn khác nhau, nhảy lên nhảy xuống gọi bagọi mẹ. Hoặc hắn sẽ một tay ôm con, một tay khoác vai Triệu Vân, ngheTriệu Vân dịu dàng hỏi bảo bối của họ, hôm nay học được những gì, nhạcthiếu nhi hay kết giao được bạn tốt.
Con trai hắn nên đặt tên là gì nhỉ? Con trai sẽ gọi là Tần Tư Nặc, Tưtrong tư niệm (nhung nhớ),Nặc trong nặc ngôn (lời hứa). Nếu là con gáisẽ gọi là Tần An Trữ, An trong bình an, Trữ trong hương điềm (hương vịngọt ngào). Biệt danh là gì nhỉ? Có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-buong-tha-hiep-lo-tuong-phung/2794528/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.