Không có một khắc đó, Tần Phong sẽ cảm tạ thượng đế.
Nghe được tiếng nói nhẹ không tưởng tượng nổi, trái tim Tần Phong ngừng đập.
Đúng lúc thất vọng hết lần này đến lần khác giày vò thể xác, bỗng nhiêntruyền đến âm thanh phảng phất như đẹp nhất trên thiên đường. Tần Phongthậm chí không biết nên có phản ứng gì, chỉ là đứng cứng ngắc nguyên tại chỗ giữa đống nham thạch đổ sập như thế, một giọt nước mắt đàn ông cứnhư vậy lăn trên khuôn mặt.
Ước chừng một giờ sau, đội cứu viện mới dỡ hết nham thạch đè bên trênra, may mắn không khiến những khối nham thạch khác sụp xuống một lầnnữa.
Nhưng cảnh tượng bên trong khiến tất cả mọi người hít ngược lại một hơi.
Máu thịt lẫn lộn, chỉ còn lại bốn chữ máu thịt lẫn lộn.
Nhìn không rõ người đó là trước hay sau, nham thạch bị chuyển ra nhuộmvết máu, bộ đồng phục phi công màu xanh da trời cũng toàn là máu.
Tần Phong như một con sói gào thét lớn, xông lên muốn xem liền bị vàiphi công ôm chặt lấy thắt lưng, Tần Phong không ngừng vung tay đánh vàophi công, nhưng họ vẫn trước sau như một không buông tay, hét to:“Simon, anh yên lặng một chút!”
Tần Phong đã dùng hết toàn lực thoát ra, đạp một cước thẳng vào người người đó, hét to: “Con mẹ nó, đó là vợ của tôi đấy!”
Hắn nói xong, xung quanh mọi người hoàn toàn yên tĩnh, toàn bộ xoay đầulại nhìn về phía Tần Phong, kinh ngạc, khổ sở, đồng tình.
Tần Phong không để ý tới phản ứng của bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-buong-tha-hiep-lo-tuong-phung/2794523/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.