Dịch: Mon
Trước ngày hôn lễ, nhà Vệ Lam đón một vị khách khiến cô rất bất ngờ.
Lúc Vệ Lam mở cửa ra, nhìn thấy Quách Chân Chân mỉm cười dịu dàng đứng đó thì hơi kinh ngạc. Từ hơn nửa năm trước, Quách Chân Chân từ Giang Thành trở về, hai người chỉ ở trên mạng trò chuyện với nhau đôi ba câu cho có lệ.
Bây giờ, vì Đoàn Chi Dực, Vệ Lam luôn cảm thấy hơi áy náy với Chân Chân.
Nhưng Quách Chân Chân lại cười lanh lảnh, đẩy cô một cái rồi tự bước vào nhà, cười nói: “Không mời mình làm phù dâu thì thôi cũng được, nhưng dám không thông báo ình biết, Vệ Lam à, cậu không xứng mặt bạn bè gì hết.”
Mẹ Vệ Lam đang ở phòng khách sửa sang lại mấy thứ trong buổi hôn lễ, nhìn thấy Chân Chân vào thì đầu tiên là ngẩn ra, sau đó thì vỗ trán, đứng dậy vẫy tay với cô: “Trời ạ! Là Chân Chân phải không? Cô không gặp con 10 năm rồi đấy!”
“Con chào cô. Không ngờ nhiều năm không gặp mà cô vẫn còn nhận ra con.” Chân Chân cười chào hỏi. “Nghe nói Vệ Lam sắp kết hôn nên con tới xem thế nào. Cậu ấy không báo cho con biết, cô nói xem có nên đánh đít hay không?”
“Thế sao?” Mẹ Vệ Lam không rõ đầu đuôi trong đó. “Cô cứ tưởng mấy đứa vẫn không liên lạc chứ?”
“Mẹ, con và Chân Chân lâu ngày mới gặp, tụi con vào trong phòng nói chuyện đây, mẹ làm tiếp đi.” Nói xong, Vệ Lam nắm tay Quách Chân Chân kéo cô vào phòng mình.
Cửa được đóng lại, Quách Chân Chân thấy Vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-buong-tay/1241509/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.