Thẳng đến khi Thời Vi tắm rửa xong, nằm ở trên giường, suy nghĩ vẫn hỗn loạn.
Thời điểm ở phòng thí nghiệm, Mục Thần trực tiếp lấy áo anh che trên người cô, còn giúp cô bật đèn, sau đó liền lập tức rời đi, để cô một mình trong phòng thí nghiệm hồi lâu.
Áo của anh hiện tại còn ở chỗ cô, cô liền đặt ở đầu giường, nghĩ đến đây, Thời Vi theo bản năng vươn tay cầm lấy áo, ngửi ngửi mùi trên áo.
Vẫn là hương thơm cỏ cây tươi mát và trầm ổn, thơm khiến cô mê muội.
"Bạn học Thời Vi sao hôm nay lên giường sớm như vậy! Không phù hợp với tinh thần của chiến binh sắt thép nha, Thời Vi của chúng ta không phải ở phòng tự học học đến 12 giờ không thấy người sao." Sơ Niệm Dao ngồi ở phía dưới, đắp mặt nạ trêu chọc Thời Vi.
Thời Vi đột nhiên bị điểm danh, phản ứng đầu tiên là vội vàng ném áo trên tay xuống, cô phản ứng lại bản thân vừa rồi đang làm gì, cũng có chút khiếp sợ......
Chết tiệt, cô đang ngửi áo Mục Thần???
Cô là biến thái sao.
"Thời Vi sẽ không ngủ chứ? Sao lại không để ý tới tớ." Giọng Sơ Niệm Dao rõ ràng nhỏ chút.
Quách Cẩn Đồng tháo tai nghe xuống: "Không phải chứ, hiện tại mới 10 rưỡi, cuộc sống về đêm của sinh viên đại học chỉ mới vừa bắt đầu thôi."
Thời Vi ở trên giường lên tiếng: "Tớ còn chưa ngủ."
Bọn họ là phòng bốn người, trên là giường dưới là bàn, có phòng tắm riêng, mỗi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-buong-em/2978635/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.