Thời Vi bị anh ôm trong lòng như vậy, chóp mũi đều là mùi của anh, trừ mùi cỏ cây quen thuộc, còn mang chút hương thơm sau khi tắm gội, hẳn là sữa tắm mùi bạc hà, tươi mát thông thấu.
Thời Vi ngẩng đầu, từ góc độ của Thời Vi, vừa vặn có thể nhìn thấy hầu kết của anh nhô lên, độ cong gợi cảm.
Muốn hôn.
Thời Vi hơi chút khắc chế suy nghĩ của mình xuống, cô di chuyển môi đỏ qua bên cổ Mục Thần, ái muội nói: "Vẫn lạnh. Có thể vào nhà anh không?"
Trong giọng cô nhiễm chút quyến rũ như có như không, có chút cào ngứa lòng người.
Mục Thần ôm cô, một tay ấn sau lưng cô, một tay khác đẩy đầu cô sang một bên: "Đừng lộn xộn. Sao vừa rồi em không đi lên gõ cửa?"
"Em sợ nhà anh có người khác."
Bên môi Mục Thần cong lên: "Hiện tại không sợ?"
Thời Vi hơi híp mắt, môi đỏ hơi cong, con ngươi xinh đẹp mê người: "Anh dám để em lên, em liền dám lên, chẳng sợ có người."
Mục Thần cúi đầu nhìn cô, cô hiện tại giống như biến thành bộ dáng hồi cao trung, giống con mèo lười biếng dính người, ý đồ quyến rũ anh rất rõ ràng, đuôi mắt đều là mê hoặc. Chóp mũi Thời Vi còn hơi hơi đỏ, hẳn là bị lạnh.
Là ngự tỷ lãnh diễm hay là hồ ly tinh trêu người, đều là một ý niệm của cô.
Tầm mắt anh lơ đãng rơi xuống túi nilon dưới tay áo Thời Vi, trong lòng có chỗ mềm mại.
Thời Vi đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-buong-em/2978594/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.