Thời Vi lại nhận ra rằng, Mục Thần thật sự là chó.
Lần sau cô nên bớt trêu chọc Mục Thần đi thì hơn, nếu không người cuối cùng không chịu nổi, vẫn là cô.
Buổi phát kẹo mừng ở phòng thí nghiệm kết thúc như vậy, hội Chu Niệm Dao bắt đầu tâm tâm niệm niệm ngày Mục Thần mời ăn cơm, nhưng trước khi Mục Thần mời họ ăn cơm, còn có một việc quan trọng hơn.
Thời Vi muốn đưa Mục Thần tới gặp phụ huynh của cô trước.
Cô quá độc lập, quan hệ với gia đình không tốt, chuyện hôn nhân trọng đại như vậy, cô chỉ nói với ba mẹ mình một tiếng, may mắn là ba mẹ cô rất hài lòng với Mục Thần, hiện tại giấy hôn thú cũng lãnh rồi, bất luận chuyện gì cũng nên để ba mẹ gặp Mục Thần một lần.
Hai người chọn một ngày cuối tuần để bay về.
Mục Thần không mang theo thứ gì, Thời Vi vẫn có chút ngạc nhiên, cô vốn tưởng rằng có thể thấy Mục Thần xách những hộp quà lớn nhỏ, trông hơi khẩn trương, giống như nam sinh gặp ba mẹ trong phim truyền hình, nhưng Mục Thần vẫn như cũ, thần sắc bình tĩnh.
Trên máy bay, Thời Vi và Mục Thần ngồi cạnh nhau, Mục Thần ngồi bên cửa sổ, anh nhìn biển mây bên ngoài, biển mây trắng tinh phản chiếu khuôn mặt lãnh đạm của anh, vừa khéo hợp nhau, khiến Thời Vi không thể rời mắt.
Hôm nay anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng, nút áo sơ mi đầu tiên hơi cởi ra, lộ ra cổ và xương quai xanh đầy đặn, sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-buong-em/2978530/chuong-64-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.