🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sáng hôm sau, trong lớp học, ra chơi:



-Tử linh, chân cậu cũng bị thương hả?-Nó " hớn hở" hỏi han.



-Ừ.



-Vui ghê ý.



Tử linh đang ổn định tinh thần bỗng bị câu nói nhăn nhở này của nó làm điên tiết lên:



-GÌ HẢ?!BẠN HAY THÙ ĐẤY?



Nó biết đã chọc đến ổ kiến lửa lâu năm nên của biết cười xòa:



-Đâu, bạn...bạn tốt luôn!Hai tụi mình cùng cảnh ngộ nên tự dưng vui vui thôi! Nhỉ!



Tử Linh chống tay lên cằm nhìn sang ô cửa sổ phía Thế Anh đang cùng Hương Diễm nói chuyện vui vẻ. Với cô, nhìn mặt Hương Diễm là thấy khó ưa rồi, từ nhỏ gặp nhiều tai họa do cô ta gây ra khiến cô nhớ như in, may mà còn có anh trai cô ta bảo vệ chứ nếu không...cô còn thảm nữa. Nhắc mới nhớ, Hương Diễm sáng nay tự dưng đòi chuyển vào lớp cô làm chi không biết....bực mình. Trình độ học vấn của cô ta đã qua rồi sao còn muốn học lại. Còn cái tên Thế Anh kia nữa, đáng ghét! Ước gì, Hàn Quân anh ấy ở đây! Cô bỗng giật mình khi tự dưng nhắc tới người anh trai của Hương Diễm.



-Ê, sao thế!



Nhìn mặt cứ đơ ra của Tử linh khiến nó hơi lo lắng.



-Không, không sao!



Nó chợt nhìn theo ánh mắt của Tử Linh, hóa ra là Thế Anh và Hương Diễm, nó khẽ cười gian rồi nói:



-Biết nhá.



-Biết gì!



-Ghen rồi hả?



-Hả?? Ghen..ghen gì!Ghen với hai người họ ý hả!? Không thèm.



Nó giả ngây nói:



-ể, chưa có nói là ghen

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-thay-phien-anh-xin-loi-anh-yeu-em-mat-roi/2276538/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Không Thấy Phiền, Anh Xin Lỗi! Anh Yêu Em Mất Rồi
Chương 17: Lành lặn sao?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.